Ngày 235

Hãy tin cậy Chúa và Làm theo cách của Ngài

Khôn ngoan Thi Thiên 102:12-17
Tân ước I Cô-rinh-tô 15:35-49
Cựu Ước II Sử ký 18:28-21:3

Giới thiệu

Đôi khi tôi ước mình viết nhật ký nhiều hơn. Tôi vui mừng vì ít nhất tôi đã ghi lại được một số lời cầu nguyện của mình. Bên cạnh những lời của thông điệp hôm nay, ‘Chúng con không biết phải làm sao, nhưng mắt chúng con ngưỡng trông Chúa!’ (II Sử ký 20:12), tôi đã ghi lại một số vấn đề và hoàn cảnh dường như không thể vượt qua mà chúng tôi đã phải đối mặt trong nhiều năm. Thật ngạc nhiên và tuyệt vời khi được chứng kiến và ghi lại cách Chúa đã giải cứu chúng tôi khỏi những nan đề đó, vào thời điểm của Ngài và theo cách riêng của Ngài.

Được nhắc nhở về năng quyền giải cứu của Chúa sẽ làm tăng thêm đức tin của chúng ta rằng Ngài có thể lại thực hiện điều đó. Chúa thực sự rất quyền năng. Thực tế là, Chúa là Đấng năng quyền; Ngài là Đấng 'toàn năng'. Bạn có thể đặt đức tin nơi Ngài.

Khôn ngoan

Thi Thiên 102:12-17

12Nhưng Đức Giê-hô-va ơi, Ngài ngự trên ngôi mãi mãi,
   Kỷ niệm Ngài còn mãi từ đời nầy sang đời kia.
  13Chúa sẽ sớm thương xót Si-ôn;
   Vì đây là giờ Ngài ban ơn cho nó.
   Và thời điểm đã đến rồi.
  14Các đầy tớ Chúa yêu mến từng viên đá Si-ôn
   Và thương xót cả đến bụi đất nó nữa.
  15Bấy giờ muôn dân sẽ kính sợ danh Đức Giê-hô-va,
   Và tất cả các vua trên thế gian sẽ kính sợ vinh quang Ngài.
  16Khi Đức Giê-hô-va dựng lại Si-ôn,
   Ngài sẽ hiện ra trong vinh quang Ngài.
  17Ngài sẽ nghe lời cầu nguyện của kẻ khốn cùng,
   Không khinh dể lời nài xin của họ.

Bình luận

Hãy tin cậy Chúa đáp lại lời cầu nguyện

Charles Spurgeon đã nói một câu nổi tiếng: 'Cầu nguyện là sợi dây thần kinh mỏng manh điều khiển cơ bắp của năng quyền tuyệt đối'.

Khi bạn nhìn thấy những vấn đề trong cuộc sống và đất nước của mình, phản ứng đầu tiên của bạn là gì? Khi tác giả Thi Thiên nhìn ra tình trạng hỗn loạn mà dân Chúa đang gặp phải và thực tế là thành phố của ông đang bị đổ nát, phản ứng đầu tiên của ông là kêu cầu Chúa.

Tác giả Thi Thiên ca ngợi Đức Chúa Trời về cả quyền năng và tình yêu của Ngài, tuyên bố sự vĩ đại của Ngài – ‘Nhưng Đức Giê-hô-va ơi, Ngài ngự trên ngôi mãi mãi’ (c.12a) và lòng 'thương xót’ (c.13) của Ngài dành cho Giê-ru-sa-lem: ‘Các đầy tớ Chúa yêu mến từng viên đá Si-ôn và thương xót cả đến bụi đất nó nữa’ (c.14).

Khi tôi nhìn quanh đất nước chúng ta ngày nay, tôi thấy rất nhiều hội thánh đang bị đổ nát. Nhưng Chúa có quyền xây dựng lại dân Ngài trên vùng đất này.

Bạn có thể tin cậy vào quyền năng của Chúa để đáp lại lời cầu nguyện của bạn. Không phải là bạn có thể kiểm soát được quyền năng của Chúa bằng lời cầu nguyện của mình, nhưng là Chúa luôn tích cực trong đời sống của đầy tớ Ngài và thế giới của Ngài: ‘Ngài sẽ nghe lời cầu nguyện của kẻ khốn cùng, không khinh dể lời nài xin của họ’ (c.17).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con kêu cầu Ngài xây dựng lại hội thánh ở đất nước này. Con cầu nguyện xin Chúa, một lần nữa, hãy đổ Thánh Linh của Ngài xuống trên chúng con và trên đất nước của chúng con.
Tân ước

I Cô-rinh-tô 15:35-49

Thân thể phục sinh

35Nhưng có người sẽ nói: “Người chết sống lại cách nào? Họ lấy thân thể nào mà trở lại?” 36Người khờ dại kia ơi! Vật gì anh gieo, nếu trước hết không chết đi, thì không sống lại được. 37Còn vật anh gieo, không phải chính là hình thể sẽ mọc lên, nhưng đơn giản chỉ là một cái hạt, như hạt lúa mì hay vài thứ hạt khác. 38Đức Chúa Trời ban cho hạt giống hình thể tùy ý Ngài muốn, mỗi loại hạt giống một hình thể riêng. 39Không phải mọi thể xác đều giống nhau; thể xác của loài người khác, thể xác của loài thú khác, của loài chim khác, của loài cá khác. 40Cũng có những hình thể thuộc về trời và hình thể thuộc về đất; nhưng vinh quang của những hình thể thuộc về trời khác với vinh quang của những hình thể thuộc về đất. 41Vinh quang của mặt trời khác; vinh quang của mặt trăng khác; vinh quang của các vì sao khác; vinh quang của vì sao nầy với vinh quang của vì sao kia cũng khác.
42Sự sống lại của những người chết cũng vậy. Thân thể gieo xuống là hư nát, nhưng sống lại là bất diệt; 43gieo xuống là nhục, nhưng sống lại là vinh; gieo xuống là yếu đuối, nhưng sống lại là mạnh mẽ; 44gieo xuống là thân thể vật chất, nhưng sống lại là thân thể thuộc linh. Nếu đã có thân thể vật chất thì cũng có thân thể thuộc linh. 45Như có lời chép:
  “Người đầu tiên là A-đam đã trở nên một hữu thể sống, nhưng A-đam sau cùng là thần linh ban sự sống.”
46Không phải con người thuộc linh đến trước mà là con người tự nhiên; sau đó là con người thuộc linh. 47Người đầu tiên từ đất mà ra thì thuộc về đất; người thứ hai từ trời mà đến. 48Những người thuộc về đất thì giống như người ra từ đất; những người thuộc về trời thì giống như Đấng đến từ trời. 49Như chúng ta đã mang hình ảnh của người ra từ đất thì chúng ta cũng mang hình ảnh của Đấng đến từ trời.

Bình luận

Hãy tin cậy Chúa phục sinh

Mất đi một người mà chúng ta yêu thương thực sự rất đau đớn. Và việc đối mặt với cái chết của chính mình có vẻ thật khủng khiếp. Đoạn kinh thánh này cho chúng ta một cái nhìn mới về sự đau buồn và nỗi sợ hãi của chúng ta. Khi Tân Ước nói về tình yêu của Chúa, nó thường đề cập đến thập giá của Chúa Giê-su. Khi nói đến quyền năng của Đức Chúa Trời, nó thường ám chỉ đến sự phục sinh của Chúa Giê-su. Chính ‘quyền năng siêu việt của Ngài’ đã khiến Chúa Giê-su sống lại từ cõi chết (Ê-phê-sô 1:19–20).

Ở đây sứ đồ Phao-lô nói về quyền năng đó cũng sẽ phục sinh thân thể bạn như thế nào. Ông so sánh điều này với hạt lúa mì. Hạt lúa mì không phát huy hết tiềm năng của mình trừ khi nó chết đi và được gieo xuống đất: ‘Vật gì anh gieo, nếu trước hết không chết đi, thì không sống lại được’ (I Cô-rinh-tô 15:36). Có sự nối tiếp giữa hạt giống và lúa mì, mặc dù cả hai trông khá khác nhau.

Nhờ sự phục sinh của Chúa Giê-su, bạn có thể tin rằng Chúa cũng sẽ làm bạn sống lại – theo cách riêng của Ngài – và điều đó sẽ tốt hơn nhiều so với bất cứ điều gì bạn có thể tưởng tượng.

Nhưng có người nghi ngờ sẽ nói: 'Người chết sống lại cách nào? Họ lấy thân thể nào mà trở lại' thì Ngài trả lời: ‘Người khờ dại kia ơi! Vật gì anh gieo, nếu trước hết không chết đi, thì không sống lại được. Còn vật anh gieo, không phải chính là hình thể sẽ mọc lên, nhưng đơn giản chỉ là một cái hạt, như hạt lúa mì hay vài thứ hạt khác. Đức Chúa Trời ban cho hạt giống hình thể tùy ý Ngài muốn, mỗi loại hạt giống một hình thể riêng’ (c.35–38).

Ngài chỉ ra sự đa dạng to lớn trong sự sáng tạo của Chúa, điều này lại tình cờ nói với bạn rằng không nên cố gắng giống bất kỳ ai khác. Chúa đã tạo nên bạn một cách độc nhất vô nhị. Sẽ không sao cả nếu bạn khác biệt. Đa dạng là một điều tốt.

Bạn sẽ nhận thấy rằng sự đa dạng của hình thể thật đáng kinh ngạc (con người, động vật, chim, cá). ‘Cũng có những hình thể thuộc về trời và hình thể thuộc về đất; nhưng vinh quang của những hình thể thuộc về trời khác với vinh quang của những hình thể thuộc về đất. Vinh quang của mặt trời khác; vinh quang của mặt trăng khác; vinh quang của các vì sao khác; vinh quang của vì sao nầy với vinh quang của vì sao kia cũng khác’ (c.40–41).

Phao-lô nói, 'Sự sống lại của những người chết cũng vậy. Thân thể gieo xuống là hư nát, nhưng sống lại là bất diệt, gieo xuống là nhục, nhưng sống lại là vinh; gieo xuống là yếu đuối, nhưng sống lại là mạnh mẽ; gieo xuống là thân thể vật chất, nhưng sống lại là thân thể thuộc linh. Nếu đã có thân thể vật chất thì cũng có thân thể thuộc linh' (c.42–44).

Thân thể phục sinh và thân thể thuộc linh là cùng một thực thể, tuy nhiên thực thể đó được biến đổi. Sự phục sinh là sự sáng tạo ex vetere (từ cái cũ), chứ không phải ex nihilo (từ hư không). Cây có nguồn gốc từ hạt giống. Cơ thể hiện tại của chúng ta sẽ không được thay thế bằng cơ thể mới mà sẽ được biến đổi thành cơ thể phục sinh của chúng ta.

Chúa Giê-su vẫn được nhận ra bởi những người theo Ngài (với vài sự giúp đỡ!). Có sự liên tục và gián đoạn trong thân thể phục sinh (Chúa Giê-su có thể đi xuyên tường nhưng vẫn ăn cá). Những gì đã xảy ra với Chúa Giê-su sẽ xảy ra với bạn; bạn, giống như A-đam, có một cơ thể tự nhiên. Một ngày nào đó, giống như Chúa Giê-su, như A-đam thứ hai, bạn sẽ có một thân thể thuộc linh (c.44–48): 'Như chúng ta đã mang hình ảnh của người ra từ đất thì chúng ta cũng mang hình ảnh của Đấng đến từ trời' (c.49) ).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, tạ ơn Chúa vì Chúa Giê-su đã chết, được chôn và sống lại thể nào, thì nhờ quyền năng của Chúa chúng con cũng sẽ được sống lại và có thân thể thuộc linh như Chúa Giê-su.
Cựu Ước

II Sử ký 18:28-21:3

Sự bại trận và cái chết của A-háp

28Vậy vua Y-sơ-ra-ên và Giô-sa-phát, vua Giu-đa, cùng tiến đánh Ra-mốt Ga-la-át. 29Vua Y-sơ-ra-ên nói với Giô-sa-phát: “Tôi sẽ cải trang rồi ra trận, còn ngài cứ mặc vương bào.” Thế là, vua Y-sơ-ra-ên cải trang, rồi hai vua cùng ra trận. 30Trước đó, vua A-ram đã ra lệnh cho các quan chỉ huy chiến xa rằng: “Đừng áp đánh ai, hoặc nhỏ hay lớn, nhưng chỉ tấn công một mình vua Y-sơ-ra-ên mà thôi.” 31Khi các quan chỉ huy chiến xa thấy Giô-sa-phát thì nói rằng: “Đó là vua Y-sơ-ra-ên!” Họ liền quay sang tấn công vua. Giô-sa-phát kêu cứu và Đức Giê-hô-va giải cứu người. Đức Chúa Trời khiến họ rời khỏi người. 32Vì khi các quan chỉ huy chiến xa thấy không phải là vua Y-sơ-ra-ên thì dừng lại, không đuổi theo nữa.
33Bấy giờ, có một người tình cờ giương cung bắn trúng vua Y-sơ-ra-ên, nhằm ngay chỗ mối áo giáp đâu lại. A-háp nói với người đánh xe mình rằng: “Hãy quay cương lại, đem ta ra khỏi chiến trường vì ta bị thương nặng.” 34Thế trận hôm ấy trở nên ác liệt, nhưng vua Y-sơ-ra-ên vẫn đứng vịn trên xe mình, đối mặt với quân A-ram cho đến chiều tối. Vào lúc mặt trời lặn thì vua chết.

Nhà tiên kiến Giê-hu quở trách Giô-sa-phát

19 Giô-sa-phát, vua Giu-đa, trở về cung điện tại Giê-ru-sa-lem cách bình an. 2Nhà tiên kiến Giê-hu, con của Ha-na-ni, đi ra đón vua Giô-sa-phát và nói: “Có phải vua đã giúp đỡ kẻ gian ác và yêu kẻ ghét Đức Giê-hô-va không? Vì việc đó mà cơn thịnh nộ của Đức Giê-hô-va giáng trên vua. 3Nhưng trong vua còn có điều lành vì vua đã quét sạch khỏi xứ các thần A-sê-ra, và chuyên tâm tìm kiếm Đức Chúa Trời.”

Cuộc cải cách của Giô-sa-phát

4Giô-sa-phát ở tại Giê-ru-sa-lem. Sau đó, vua lại đi thăm dân chúng từ Bê-e Sê-ba cho đến vùng đồi núi Ép-ra-im, để đem họ trở về cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ họ. 5Vua lập các thẩm phán trong xứ, trong tất cả các thành kiên cố của Giu-đa, từ thành nầy đến thành kia. 6Vua bảo các thẩm phán: “Hãy cẩn thận trong việc các ngươi làm, vì chẳng phải các ngươi xét xử vì loài người đâu nhưng là vì Đức Giê-hô-va; Ngài sẽ ở cùng các ngươi trong việc xét xử. 7Vậy bây giờ phải kính sợ Đức Giê-hô-va, hãy cẩn thận mà làm, vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng ta không chấp nhận sự bất chính, thiên vị, hay nhận hối lộ.”
8Giô-sa-phát cũng chọn một số người Lê-vi, thầy tế lễ và trưởng gia tộc của Y-sơ-ra-ên, đặt họ tại Giê-ru-sa-lem để vì Đức Giê-hô-va mà xét xử và giải quyết các vụ kiện. Họ đều trở về Giê-ru-sa-lem phục vụ. 9Vua truyền bảo họ: “Đây là cách các ngươi phải làm: Các ngươi phải kính sợ Đức Giê-hô-va, phải trung tín và tận tâm. 10Nếu anh em các ngươi từ các thành đem đến các ngươi bất cứ vụ kiện nào, hoặc là chuyện đổ máu, hoặc vi phạm luật pháp, điều răn, mệnh lệnh và luật lệ, thì các ngươi phải khuyến cáo họ đừng phạm tội với Đức Giê-hô-va. Nếu không, cơn thịnh nộ của Ngài sẽ giáng trên các ngươi và anh em các ngươi. Làm như thế, các ngươi mới không mắc tội. 11Nầy, thầy tế lễ cả A-ma-ria sẽ quản lý những việc thuộc về Đức Giê-hô-va; còn Xê-ba-đia, con của Ích-ma-ên, thủ lĩnh nhà Giu-đa, sẽ quản lý những việc thuộc về vua. Cũng có các viên chức người Lê-vi phục vụ giúp các ngươi. Hãy can đảm và làm việc! Đức Giê-hô-va luôn ở cùng người thiện lành.”

Quân Mô-áp và đồng minh tấn công Giô-sa-phát

20 Sau đó, người Mô-áp và Am-môn cùng với một số người Mao-nít theo họ, kéo đến gây chiến với Giô-sa-phát. 2Người ta đến báo tin cho Giô-sa-phát rằng: “Có một đám quân rất đông từ bờ biển bên kia, từ Ê-đôm đến tấn công bệ hạ; và nầy, chúng đang ở Hát-sát-sôn Tha-ma, cũng gọi là Ên-ghê-đi.” 3Giô-sa-phát sợ hãi, quyết định tìm kiếm Đức Giê-hô-va, và kêu gọi toàn thể Giu-đa kiêng ăn. 4Dân Giu-đa nhóm lại để kêu cầu Đức Giê-hô-va cứu giúp. Từ các thành Giu-đa, người ta đến tìm kiếm Đức Giê-hô-va.

Lời cầu nguyện của Giô-sa-phát

5Giô-sa-phát đứng giữa hội chúng Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, phía trước sân mới trong đền thờ Đức Giê-hô-va 6mà cầu nguyện rằng: “Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ chúng con! Ngài chẳng phải là Chúa ở trên các tầng trời sao? Chẳng phải Ngài là Đấng quản trị muôn dân muôn nước sao? Tay Chúa đầy quyền thế và năng lực, không ai chống cự nổi. 7Lạy Đức Chúa Trời chúng con! Chẳng phải Ngài đã đuổi dân xứ nầy khỏi dân Y-sơ-ra-ên của Ngài mà ban xứ ấy cho dòng dõi Áp-ra-ham, bạn của Ngài, làm sản nghiệp đời đời sao? 8Họ đã ở đó và đã xây cất cho danh Ngài một đền thánh, và nói rằng: 9‘Nếu tai họa giáng trên chúng con, hoặc gươm giáo, hoặc sự trừng phạt, hoặc dịch bệnh, hoặc nạn đói, thì chúng con sẽ đứng trước đền thờ nầy và trước mặt Chúa (vì danh Ngài ở trong đền thờ nầy), mà kêu cầu Ngài trong cảnh khốn cùng của chúng con, Ngài sẽ lắng nghe và giải cứu chúng con.’ 10Lúc dân Y-sơ-ra-ên rời Ai Cập, Chúa không cho họ đi vào xứ các dân Am-môn, Mô-áp và dân vùng núi Sê-i-rơ nên dân Y-sơ-ra-ên quay khỏi chúng và không tiêu diệt chúng. 11Kìa, nay chúng báo trả chúng con bằng cách đến đuổi chúng con khỏi sản nghiệp mà Chúa đã ban cho chúng con. 12Lạy Đức Chúa Trời chúng con! Ngài sẽ không trừng phạt chúng sao? Vì chúng con không đủ sức để đối địch cùng đám quân đông đảo đang đến tấn công chúng con. Chúng con không biết phải làm sao, nhưng mắt chúng con ngưỡng trông Chúa!”
13Toàn thể Giu-đa, kể cả đàn bà trẻ con, đều đứng trước mặt Đức Giê-hô-va. 14Bấy giờ giữa hội chúng, Thần Đức Giê-hô-va đến trên Gia-ha-xi-ên, con trai Xa-cha-ri, cháu Bê-na-gia, chắt Giê-hi-ên, chít Ma-tha-nia, là người Lê-vi thuộc về dòng A-sáp. 15Ông nói: “Hỡi toàn thể người Giu-đa và dân cư thành Giê-ru-sa-lem cùng vua Giô-sa-phát, hãy nghe! Đức Giê-hô-va phán với các ngươi thế nầy: ‘Đừng sợ, đừng khiếp đảm trước đám quân đông đảo nầy, vì trận chiến nầy chẳng phải của các con đâu nhưng là của Đức Chúa Trời. 16Ngày mai, hãy kéo xuống đánh chúng. Kìa, chúng đi lên dốc Xít. Các con sẽ gặp chúng ở cuối thung lũng đối diện hoang mạc Giê-ru-ên. 17Trong trận nầy, các con khỏi phải chiến đấu. Hãy giữ vững vị trí và đứng yên mà xem sự giải cứu của Đức Giê-hô-va, Đấng ở với các con. Hỡi Giu-đa và Giê-ru-sa-lem! Đừng sợ, đừng khiếp đảm! Ngày mai hãy đi ra đón chúng, vì Đức Giê-hô-va ở cùng các con.’”
18Giô-sa-phát cúi sấp mặt xuống đất. Toàn thể Giu-đa và dân cư thành Giê-ru-sa-lem đều sấp mặt xuống trước mặt Đức Giê-hô-va mà thờ lạy Ngài. 19Người Lê-vi thuộc dòng Kê-hát và dòng Cô-ra đều đứng dậy lớn tiếng ca ngợi Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.

Giô-sa-phát chiến thắng

20Sáng hôm sau, họ thức dậy sớm và kéo ra hoang mạc Thê-cô-a. Trong lúc họ kéo ra, Giô-sa-phát đứng lên và nói: “Hỡi người Giu-đa và dân cư thành Giê-ru-sa-lem, hãy nghe ta! Hãy tin cậy Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi thì các ngươi sẽ được vững vàng; hãy tin các nhà tiên tri của Ngài thì các ngươi sẽ được thành công.” 21Vua hội ý với dân chúng và lập những người ca hát để tôn ngợi Đức Giê-hô-va. Họ mặc áo lễ thánh vừa đi trước đoàn quân vừa ca ngợi Chúa rằng:
  “Hãy cảm tạ Đức Giê-hô-va,
   Vì sự nhân từ Ngài còn đến đời đời.”
22Khi họ bắt đầu hát vang ca ngợi thì Đức Giê-hô-va cho quân mai phục tấn công đám quân đang tiến đánh Giu-đa gồm quân Am-môn, Mô-áp và người ở núi Sê-i-rơ, và khiến đám quân ấy bị thảm bại. 23Quân Am-môn và Mô-áp nổi lên đánh người ở núi Sê-i-rơ để tiêu diệt chúng. Sau khi đã tiêu diệt quân ở Sê-i-rơ rồi, chúng quay lại chém giết lẫn nhau.
24Khi dân Giu-đa đến tháp canh nơi hoang mạc, nhìn đám quân đông đảo thì thấy xác của địch quân nằm la liệt khắp đất, không một ai sống sót. 25Giô-sa-phát và quân của vua đến thu chiến lợi phẩm gồm rất nhiều của cải và đồ trang sức quý giá trên xác quân địch. Họ cướp lấy cho mình đến khi không còn mang nổi nữa. Họ thu lượm chiến lợi phẩm trong ba ngày, vì rất nhiều.26Qua ngày thứ tư, họ nhóm họp tại thung lũng Bê-ra-ca, và ca ngợi Đức Giê-hô-va tại đó; vì vậy, người ta đặt tên chỗ nầy là thung lũng Bê-ra-ca cho đến ngày nay. 27Toàn dân Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, do Giô-sa-phát dẫn đầu, trở về Giê-ru-sa-lem cách vui vẻ, vì Đức Giê-hô-va đã làm cho họ vui mừng bởi quân thù của họ bị đánh bại. 28Họ tiến vào Giê-ru-sa-lem và lên đền thờ Đức Giê-hô-va trong tiếng đàn hạc, đàn lia và tiếng kèn. 29Khi tất cả các vương quốc trên đất nghe rằng Đức Giê-hô-va đã chiến đấu chống lại quân thù của Y-sơ-ra-ên thì rất khiếp sợ Đức Chúa Trời. 30Vậy, vương quốc của Giô-sa-phát được hòa bình vì Đức Chúa Trời ban cho vua được yên ổn mọi bề.

Cuối đời trị vì của Giô-sa-phát

31Giô-sa-phát lên làm vua nước Giu-đa khi được ba mươi lăm tuổi và cai trị hai mươi lăm năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là A-xu-ba, con gái của Si-li. 32Vua đi theo đường lối của vua cha là A-sa, không sai lệch khỏi đường lối ấy và làm điều ngay thẳng dưới mắt Đức Giê-hô-va. 33Nhưng vua không dẹp bỏ các nơi cao, và dân chúng chưa hướng lòng về Đức Chúa Trời của tổ phụ mình.
34Các việc khác của Giô-sa-phát, từ đầu đến cuối, đều được chép trong ký sự của Giê-hu, con trai Ha-na-ni, và truyện ấy được đem vào sách các vua Y-sơ-ra-ên.
35Sau đó, Giô-sa-phát, vua Giu-đa, liên kết với vua Y-sơ-ra-ên là A-cha-xia, một con người ăn ở rất gian ác. 36Hai vua hợp tác với nhau đóng tàu đi Ta-rê-si; họ đóng tàu tại Ê-xi-ôn Ghê-be. 37Khi ấy, Ê-li-ê-xe, con của Đô-đa-va ở Ma-rê-sa, nói tiên tri về vua Giô-sa-phát rằng: “Vì vua đã liên kết với A-cha-xia nên Đức Giê-hô-va phá hỏng công trình của vua.” Thật vậy, đoàn tàu bị vỡ nát, không thể đi Ta-rê-si được.

Triều đại của Giô-ram

21 Giô-sa-phát an giấc cùng tổ phụ mình và được an táng bên cạnh họ trong thành Đa-vít. Thái tử Giô-ram lên ngôi kế vị. 2Các con trai của Giô-sa-phát, em của Giô-ram, là A-xa-ria, Giê-hi-ên, Xa-cha-ri, A-xa-ria-u, Mi-ca-ên và Sê-pha-tia; tất cả những người nầy đều là con trai của Giô-sa-phát, vua Y-sơ-ra-ên. 3Vua cha ban cho họ nhiều của cải bằng bạc và vàng, những báu vật, cùng với các thành kiên cố trong xứ Giu-đa. Nhưng Giô-sa-phát ban ngôi nước cho Giô-ram vì là trưởng nam.

Bình luận

Hãy tin cậy Chúa để chiến đấu trong trận chiến của bạn

Bạn đang phải đối mặt với những trận chiến nào trong cuộc đời? Giô-sa-phát đã phải chiến đấu. Ông ấy đang phải đối mặt với nhiều 'tộc người’ khác nhau; ‘Người Mô-áp, người Am-môn và người Mao-nít’.

Nhưng với chúng ta, như Joyce Meyer viết, 'Đó là 'những người sợ hãi', 'những người bệnh tật', 'những người nghèo đói', 'những người có cuộc hôn nhân tồi tệ', 'những người căng thẳng', 'những người lân cận cáu kỉnh' , 'những người bất an', 'những người bị từ chối', v.v.'

Khi chiến đấu chống lại Vua A-ram, ‘Giô-sa-phát kêu cứu và Đức Giê-hô-va giải cứu người’ (18:31). Chúng ta thấy ở đây sự quan phòng và quyền năng tối thượng của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời cho phép một mũi tên ngẫu nhiên giết chết Vua Y-sơ-ra-ên, nhưng bảo vệ Giô-sa-phát, người đã kêu cầu Đức Chúa Trời (c.28–34).

Giô-sa-phát ‘đem họ [dân chúng] trở về cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ họ’ (19:4). Ông bổ nhiệm các thẩm phán. Ông kêu gọi họ tránh ‘sự bất chính’, ‘thiên vị’ hoặc ‘nhận hối lộ’ (c.7). Thế giới ngày nay sẽ thật khác nếu tất cả các thẩm phán trên thế giới đều như vậy.

Cho dù thực tế là Giô-sa-phát đã đi theo Chúa ('Vua đi theo đường lối của vua cha là A-sa, không sai lệch khỏi đường lối ấy và làm điều ngay thẳng dưới mắt Đức Giê-hô-va', 20:32), ông vẫn tiếp tục đối mặt với những trận chiến. Chỉ vì hiện tại bạn đang phải đối mặt với những trận chiến trong cuộc sống, điều đó không có nghĩa là bạn đã làm sai điều gì đó. Đôi khi bạn phải đối mặt với những trận chiến không phải vì bạn đang làm sai điều gì đó mà vì bạn đang làm điều gì đó đúng đắn.

Một đạo quân đông đảo đến đánh ông (c.2). Giô-sa-phát tuyên bố kiêng ăn trên toàn vương quốc và triệu tập một buổi cầu nguyện lớn với các cuộc tụ họp theo khu vực (c.3–4).

Ông cầu nguyện với Chúa. Ông nhận ra quyền năng của Chúa: ‘Chẳng phải Ngài là Đấng quản trị muôn dân muôn nước sao? Tay Chúa đầy quyền thế và năng lực, không ai chống cự nổi’ (c.6).

Ông nhận ra rằng, ‘Vì chúng con không đủ sức để đối địch cùng đám quân đông đảo đang đến tấn công chúng con. Chúng con không biết phải làm sao, nhưng mắt chúng con ngưỡng trông Chúa!' (c.12).

Đức Chúa Trời đã đáp lại bằng lời của một vị tiên tri. Thánh Linh của Chúa ngự trên ông khi họ trông đợi Đức Chúa Trời (c.14).

Ông nói: 'Đừng sợ, đừng khiếp đảm trước đám quân đông đảo nầy, vì trận chiến nầy chẳng phải của các con đâu nhưng là của Đức Chúa Trời’ (c.15). 'Trong trận nầy, các con khỏi phải chiến đấu. Hãy giữ vững vị trí và đứng yên mà xem sự giải cứu của Đức Giê-hô-va, Đấng ở với các con. Hỡi Giu-đa và Giê-ru-sa-lem! Đừng sợ, đừng khiếp đảm! Ngày mai hãy đi ra đón chúng, vì Đức Giê-hô-va ở cùng các con' (c.17).

Giô-sa-phát thờ phượng Chúa (c.18). ‘Toàn thể Giu-đa và dân cư thành Giê-ru-sa-lem đều sấp mặt xuống trước mặt Đức Giê-hô-va mà thờ lạy Ngài.' (c.18–19). Ông nói với dân chúng, trong một thông điệp tóm tắt gần như toàn bộ sách Sử ký, 'Hãy tin cậy Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi thì các ngươi sẽ được vững vàng; hãy tin các nhà tiên tri của Ngài thì các ngươi sẽ được thành công’ (c.20).

Họ bắt đầu ca ngợi Chúa và hát: ‘Hãy cảm tạ Đức Giê-hô-va, vì sự nhân từ Ngài còn đến đời đời’ (c.21). Sự thờ phượng là một vũ khí. Khi họ ca ngợi Chúa thì Chúa giải cứu họ (c.22).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, hôm nay con tin cậy Ngài trong những trận chiến mà con phải đối mặt. Cảm ơn Ngài vì đó là những trận chiến *của Ngài*. Con không biết phải làm gì nhưng mắt con sẽ ngưỡng trông nơi Ngài.

Pippa chia sẻ

Trong I Cô-rinh-tô 15:42 có nói,

‘Sự sống lại... sống lại là bất diệt... sống lại là vinh... sống lại là mạnh mẽ... sống lại là thân thể thuộc linh.'

Thật thú vị! Có một điều gì đó để mong chờ đây!

Câu kinh thánh trong ngày

II Sử ký 20:15

'Đừng sợ, đừng khiếp đảm trước đám quân đông đảo nầy, vì trận chiến nầy chẳng phải của các con đâu nhưng là của Đức Chúa Trời.'

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Joyce Meyer, Kinh thánh cuộc sống hàng ngày (Faithwords, 2018) trang 681.

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng với sự cho phép của Nhà xuất bản Hodder & Stoughton, một công ty của Hachette Vương quốc Anh. Đã đăng ký Bản quyền. ‘NIV’ là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Số nhãn hiệu Vương quốc Anh 1448790.

Kinh thánh được đánh dấu (MSG) được lấy từ Bản dịch The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

Change Language

Bible in One Year is available in the following languages:

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more