Ngày 220

Tiền bạc: Phước lành hay rủa sả?

Khôn ngoan Châm ngôn 19:13-22
Tân ước I Cô-rinh-tô 4:1-21
Cựu Ước I Sử ký 26:20-27:34

Giới thiệu

Laurence phụ trách tài chính của hội thánh. Ông cũng là một chấp sự. Có một cuộc phấn hưng lớn đang diễn ra xung quanh ông. Người ta nói rằng, ‘Toàn bộ thành Roma đều trở thành tín đồ Cơ đốc giáo.’

Kết quả là cuộc đàn áp nổ ra dưới thời Hoàng đế Valerian vào khoảng năm 250 sau Công nguyên. Những người theo đạo Cơ đốc sở hữu tài sản đã phân phát tất cả tiền bạc và kho báu của hội thánh cho người nghèo trong thành phố.

Valerian ra lệnh bắt và xử tử tất cả các giám mục, linh mục và phó tế. Ông ta đề nghị với Laurence một lối thoát nếu anh ta chỉ ra nơi chứa tất cả kho báu của hội thánh.

Laurence yêu cầu ba ngày để tập hợp nó vào một nơi trung tâm. Ông quy tụ những người mù, nghèo, tàn tật, bệnh tật, người già, góa phụ và trẻ mồ côi. Khi Valerian đến, Laurence mở tung cửa và nói: 'Đây là kho báu của hội thánh!'

Valerian tức giận đến mức quyết định chặt đầu không đủ kinh hoàng đối với Laurence. Ông ra lệnh nướng người đàn ông dũng cảm này trên vỉ nướng. Đó là lý do Laurence qua đời vào ngày 10 tháng 8 năm 258 sau Công nguyên. Rõ ràng, ông ta thậm chí còn nói đùa với những kẻ hành quyết mình rằng: 'Các người có thể lật người tôi lại. Vì phần thân này của tôi nướng đủ rồi.’ Lòng dũng cảm của ông đã gây ấn tượng đến nỗi cuộc phục hưng ở Roma chỉ gia tăng thêm, với nhiều người trở thành Cơ đốc nhân, bao gồm một số thượng nghị sĩ đã chứng kiến cuộc hành quyết của ông.

Thánh Laurence có sự hiểu biết sâu sắc về sứ điệp của Chúa Jêsus. Ông hiểu rằng người nghèo là kho báu đích thực của hội thánh.

Chúng ta nên có thái độ thế nào đối với người nghèo? Còn người giàu thì sao? Nghèo đói là phước lành hay rủa sả? Sự giàu có là một phước lành hay một sự rủa sả? Phúc âm có hứa hẹn sự thịnh vượng không?

Khôn ngoan

Châm ngôn 19:13-22

13Con trai ngu muội là tai họa cho cha nó,
   Một người vợ hay tranh cạnh giống như nhà dột mưa chảy không dứt.
14Nhà cửa và tài sản là cơ nghiệp của tổ phụ để lại,
   Còn một người vợ khôn ngoan do nơi Đức Giê-hô-va mà đến.
15Sự lười biếng làm cho người ta mê ngủ,
   Và kẻ ăn không ngồi rồi sẽ bị đói khát.
16Ai tuân giữ điều răn, giữ lấy linh hồn mình,
   Nhưng kẻ xem thường đường lối mình sẽ chết.
17Ai thương xót người nghèo là cho Đức Giê-hô-va vay mượn,
   Ngài sẽ đáp lại việc lành ấy cho người.
18Hãy sửa phạt con cái ngươi lúc còn hi vọng,
   Nhưng đừng định tâm giết nó.
19Người hay nổi giận dữ tợn sẽ phải mang hình phạt;
   Vì nếu con giải cứu hắn, hẳn phải giải cứu lần nữa.
20Hãy nghe lời khuyên và đón nhận sự giáo huấn,
   Để cuối cùng, con được khôn ngoan.
21Trong lòng loài người có nhiều mưu kế,
   Nhưng ý định của Đức Giê-hô-va sẽ được thành tựu.
22Điều mà người ta mong ước nơi con người là lòng trung thành,
   Thà làm người nghèo khổ còn hơn là kẻ nói dối.

Bình luận

Tiền không phải là tất cả

Sách Châm ngôn có sự hiểu biết rất cân bằng về sự giàu có và nghèo đói. Không hoàn toàn tốt hoặc hoàn toàn xấu. Chúng được hiểu như một phần trong đời sống bạn vốn có nhiều mối quan tâm rộng lớn hơn, và bạn được khuyến khích sử dụng những gì mình có một cách khôn ngoan.

‘Nhà cửa và tài sản là cơ nghiệp của tổ phụ để lại. Còn một người vợ khôn ngoan do nơi Đức Giê-hô-va mà đến’ (c.14). Không có gì sai với nhà cửa hay của cải; nhưng có nhiều điều quan trọng hơn trong cuộc sống. Tìm được người bạn đời phù hợp quan trọng hơn nhiều so với việc có nhiều tiền.

Đối với những người bị cám dỗ làm việc quá sức để theo đuổi tiền bạc hoặc bất kỳ mục tiêu nào khác, điều quan trọng là phải nhớ đến quyền tối thượng của Đức Chúa Trời: 'Trong lòng loài người có nhiều mưu kế, nhưng ý định của Đức Giê-hô-va sẽ được thành tựu' (c.21). Việc ‘nghỉ ngày Sa-bát’ và các ngày lễ là dấu hiệu cho thấy bạn tin cậy quyền tối thượng của Đức Chúa Trời.

Của cải không phải là điều quan trọng nhất trong cuộc sống; nghèo đói cũng không phải là điều tồi tệ nhất có thể xảy ra với bạn: ‘Điều mà người ta mong ước nơi con người là lòng trung thành, thà làm người nghèo khổ còn hơn là kẻ nói dối’ (c.22). Chúng ta cần tình yêu nhiều hơn là cần sự giàu có. Nhân cách chính trực quan trọng hơn nhiều so với tiền bạc.

Mặt khác, đoạn kinh thánh này không đề cao sự nghèo khó như một đức tính tốt. Đôi khi sự nghèo đói có thể do tự mình gây ra: ‘Sự lười biếng làm cho người ta mê ngủ, và kẻ ăn không ngồi rồi sẽ bị đói khát’ (c.15).

Dù lý do nghèo khó của một người là gì, hãy tử tế với người nghèo: ‘Ai thương xót người nghèo là cho Đức Giê-hô-va vay mượn, Ngài sẽ đáp lại việc lành ấy cho người’ (c.17).

Đây là một lời hứa phi thường và tuyệt vời. Đức Chúa Trời không phải là con nợ của ai cả. Mỗi khi bạn làm điều gì tử tế cho một người nghèo, bạn đang cho Chúa vay và Ngài sẽ trả lãi. Thông thường, chúng ta thấy những phước lành tuyệt vời trong cuộc sống của những người dành thời gian phục vụ người nghèo, người vô gia cư và tù nhân.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con giao phó tài chính và tương lai của con cho Chúa. Xin giúp con sống một cuộc sống hào phóng với tất cả mọi người – đặc biệt là người nghèo.
Tân ước

I Cô-rinh-tô 4:1-21

Chúa là Đấng phán xét duy nhất

4 Vậy, mọi người nên xem chúng tôi như những đầy tớ của Đấng Christ, những người quản trị các sự mầu nhiệm của Đức Chúa Trời. 2Điều người ta đòi hỏi nơi người quản trị là phải đáng tin cậy. 3Về phần tôi, dù bị anh em hoặc bất cứ tòa án nào của loài người xét đoán thì cũng chẳng quan trọng gì. Chính tôi cũng không tự xét đoán mình. 4Vì tôi không thấy mình có gì sai trái, nhưng không vì thế mà tôi được xưng công chính. Đấng xét đoán tôi chính là Chúa. 5Vậy, chớ nên xét đoán quá sớm, hãy đợi Chúa đến; Ngài sẽ đưa ra ánh sáng những gì hiện đang được che giấu trong bóng tối, và phơi bày những mưu định trong lòng. Lúc ấy, mỗi người sẽ nhận được sự khen ngợi từ Đức Chúa Trời.

Đối kháng giữa kiêu ngạo và khiêm nhường

6Thưa anh em, vì lợi ích của anh em, tôi đã áp dụng những điều nầy cho chính tôi và A-pô-lô, để anh em học nơi chúng tôi ý nghĩa của câu: “Đừng vượt ra ngoài lời đã chép,” hầu cho không ai sinh lòng kiêu căng mà ủng hộ người nầy chống lại người kia. 7Vì có ai thấy bạn trội hơn người khác chăng? Có điều gì bạn có mà không do nhận lãnh chăng? Nếu bạn đã nhận lãnh, thì sao còn khoe khoang như chưa từng nhận lãnh?
8Anh em đã no đủ rồi! Anh em đã giàu có rồi! Anh em đã làm vua mà đâu có cần đến chúng tôi. Ước gì anh em làm vua để chúng tôi được cùng cai trị với anh em! 9Vì tôi cảm nhận rằng, Đức Chúa Trời đã đặt các sứ đồ chúng tôi vào chỗ thấp kém nhất, như những người bị án tử hình, vì chúng tôi đã trở nên trò cười cho thế gian, thiên sứ và loài người. 10Chúng tôi là những kẻ khờ dại vì cớ Đấng Christ, còn anh em được khôn ngoan trong Đấng Christ. Chúng tôi yếu đuối, còn anh em mạnh mẽ. Anh em được tôn trọng, còn chúng tôi bị khinh khi. 11Cho đến giờ nầy, chúng tôi vẫn chịu đói khát, rách rưới, đánh đập và lang thang đây đó. 12Chúng tôi làm việc khó nhọc bằng chính đôi tay mình. Khi bị nguyền rủa, chúng tôi chúc phước; khi bị bắt bớ, chúng tôi chịu đựng; 13khi bị nói xấu, chúng tôi đáp lại cách ôn tồn. Cho đến bây giờ, chúng tôi trở nên như rác rưởi của thế gian, cặn bã của loài người.

Theo gương người cha thuộc linh

14Tôi viết những điều nầy không phải để làm anh em xấu hổ, nhưng để khuyên nhủ anh em như những người con yêu quý của tôi. 15Cho dù anh em có hàng vạn người hướng dẫn trong Đấng Christ, nhưng anh em không có nhiều cha; vì nhờ Tin Lành, tôi đã sinh anh em ra trong Đấng Christ Jêsus. 16Vậy, tôi nài khuyên anh em: Hãy bắt chước tôi. 17Vì lẽ đó, tôi đã sai Ti-mô-thê, con yêu quý và trung tín của tôi trong Chúa, đến nhắc lại cho anh em đường lối của tôi trong Đấng Christ, như tôi vẫn dạy trong Hội Thánh khắp mọi nơi.
18Có mấy kẻ tỏ ra kiêu căng, vì nghĩ rằng tôi sẽ không đến với anh em. 19Nhưng nếu Chúa muốn thì không bao lâu nữa tôi sẽ đến với anh em; lúc ấy, tôi sẽ biết không những chỉ lời nói của những kẻ kiêu căng nầy, mà cả năng lực của họ nữa. 20Vì vương quốc Đức Chúa Trời không chỉ bày tỏ bằng lời nói, mà bởi quyền năng. 21Anh em muốn điều gì? Muốn tôi cầm roi đến với anh em, hay đến với tình yêu thương và tinh thần dịu dàng?

Bình luận

Sự nghèo khó của các sứ đồ

Nhìn vẻ ngoài giàu có, danh giá và cường thế; nhưng hội thánh ở Cô-rinh-tô thực sự đang ở trong tình trạng hỗn loạn. Phao-lô chỉ ra rằng họ kiêu ngạo, tự kiêu và ghen tị. Họ dung túng hành vi gian dâm và kiện nhau ra tòa.

Sứ đồ Phao-lô bắt đầu giải quyết một số vấn đề này. Ông nhìn thấy trong cuộc sống của họ sự kiêu ngạo của người giàu. Họ tự hào về sự giàu có vật chất của họ. Phao-lô giải thích một cách ngắn gọn tại sao không ai có lý do gì để kiêu ngạo: ‘Có điều gì bạn có mà không do nhận lãnh chăng? Nếu bạn đã nhận lãnh, thì sao còn khoe khoang như chưa từng nhận lãnh? Anh em đã no đủ rồi! Anh em đã giàu có rồi! Anh em đã làm vua mà đâu có cần đến chúng tôi. Ước gì anh em làm vua để chúng tôi được cùng cai trị với anh em!’ (cv.7b–8).

Họ giàu có như những vị vua: ‘Anh em đã no đủ rồi! Anh em đã giàu có rồi! Anh em đã làm vua mà đâu có cần đến chúng tôi' (c.8a). Có một chút mỉa mai ở đây. Họ thực sự không phải là những người cai trị, ‘Ước gì anh em làm vua để chúng tôi được cùng cai trị với anh em!’ (c.8b).

Ông đối chiếu sự giàu có vật chất của họ với sự nghèo khó của chính ngài và của các sứ đồ khác. ‘Chúng tôi là những kẻ khờ dại vì cớ Đấng Christ, còn anh em được khôn ngoan trong Đấng Christ. Chúng tôi yếu đuối, còn anh em mạnh mẽ. Anh em được tôn trọng, còn chúng tôi bị khinh khi. Cho đến giờ nầy, chúng tôi vẫn chịu đói khát, rách rưới, đánh đập và lang thang đây đó. Chúng tôi làm việc khó nhọc bằng chính đôi tay mình. Khi bị nguyền rủa, chúng tôi chúc phước; khi bị bắt bớ, chúng tôi chịu đựng' (c.10–12)

Phao-lô là một trong những Cơ-đốc nhân có ảnh hưởng nhất từ trước đến nay. Chức vụ của ông có lẽ là ‘thành công’ nhất mọi thời đại. Tuy nhiên, nó không dẫn đến sự thịnh vượng vật chất. Hoàn toàn ngược lại. Ông nghèo về vật chất. Ông không có đủ thức ăn. Ông không có quần áo đẹp. Ông là người vô gia cư.

Sự nghèo khó của ông không phải là kết quả của sự lười biếng: ‘Chúng tôi làm việc khó nhọc bằng chính đôi tay mình’ (câu 12a). Tuy nhiên, giống như nhiều người nghèo ngày nay, ông đã bị ngược đãi. Ông không đáp lại tương tự: ‘Khi bị nguyền rủa, chúng tôi chúc phước; khi bị bắt bớ, chúng tôi chịu đựng; khi bị nói xấu, chúng tôi đáp lại cách ôn tồn. Cho đến bây giờ, chúng tôi trở nên như rác rưởi của thế gian, cặn bã của loài người’ (c.12b–13).

Phao-lô viết với tình yêu lớn lao – không phải để làm họ xấu hổ mà để cảnh báo họ. Ông coi họ như một người cha nhìn thấy những đứa con của mình: 'Tôi viết những điều nầy không phải để làm anh em xấu hổ, nhưng để khuyên nhủ anh em như những người con yêu quý của tôi. Cho dù anh em có hàng vạn người hướng dẫn trong Đấng Christ, nhưng anh em không có nhiều cha; vì nhờ Tin Lành, tôi đã sinh anh em ra trong Đấng Christ Jêsus' (c.14–15 ).

Trái tim của Phao-lô giống như trái tim của một người cha tốt. Tấm lòng của người cha hiền lành, nhân hậu, bao dung, rèn luyện, kiên trì và không bao giờ bỏ rơi mọi người. Đây phải là thái độ của một mục sư. Tất cả cha mẹ của con người đều kém hoàn hảo. Nhưng bạn được người Cha hoàn hảo trên trời yêu thương và nuôi dưỡng và có thể tìm cách làm cha mẹ của người khác dựa trên gương mẫu trên trời của Ngài.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, tạ ơn Chúa vì con đã nhận được qua Chúa Jêsus nhiều hơn bất cứ điều gì thế gian này có thể ban tặng. Xin Chúa giúp con sẵn sàng trở thành kẻ ngốc ‘vì cớ Đấng Christ’ (c.10). Xin giúp con noi gương Phao-lô.
Cựu Ước

I Sử ký 26:20-27:34

Các người quản lý kho tàng, các thẩm phán, và các viên chức khác

20Trong số những người Lê-vi, A-hi-gia phụ trách các kho tàng của đền thờ Đức Chúa Trời và kho tàng các vật thánh. 21Con cháu La-ê-đan, thuộc dòng dõi Ghẹt-sôn, làm trưởng các gia tộc của La-ê-đan, con cháu Ghẹt-sôn, là Giê-hi-ê-li. 22Các con của Giê-hi-ê-li là Xê-tham và em là Giô-ên, chịu trách nhiệm quản lý các kho tàng của đền thờ Đức Giê-hô-va. 23Trong các dòng Am-ram, Dít-sê-ha, Hếp-rôn, và U-xi-ên, 24có Sê-bu-ên, con cháu Ghẹt-sôm, con của Môi-se, là viên chức phụ trách các kho tàng. 25Các anh em của Sê-bu-ên, là con cháu của Ê-li-ê-xe, có Rê-ha-bia, con của Ê-li-ê-xe; Ê-sai, con của Rê-ha-bia; Giô-ram, con của Ê-sai; Xiếc-ri, con của Giô-ram, và Sê-lô-mít, con của Xiếc-ri. 26Chính Sê-lô-mít và anh em của ông chịu trách nhiệm quản lý các vật thánh mà vua Đa-vít, các trưởng tộc, chỉ huy trưởng nghìn quân và trăm quân, cùng các tướng lãnh quân đội đã biệt riêng ra thánh. 27Họ biệt riêng ra thánh những chiến lợi phẩm đã đoạt được trong chiến trận, để dùng vào việc tu bổ đền thờ Đức Giê-hô-va. 28Tất cả các phẩm vật mà nhà tiên kiến Sa-mu-ên, Sau-lơ (con của Kích), Áp-ne (con của Nê-rơ), và Giô-áp (con của Xê-ru-gia), đã biệt riêng ra thánh, cùng tất cả các vật thánh khác đều ở dưới quyền quản lý của Sê-lô-mít và các anh em ông.
29Trong dòng Dít-sê-ha, Kê-na-nia và các con của ông được lập lên làm các viên chức và thẩm phán để phụ trách các công tác bên ngoài của Y-sơ-ra-ên. 30Trong dòng Hếp-rôn, Ha-sa-bia và anh em ông đều là dũng sĩ, tất cả được một nghìn bảy trăm người; họ quản lý dân Y-sơ-ra-ên bên kia sông Giô-đanh về phía tây, coi sóc các công việc của Đức Giê-hô-va và phục vụ vua. 31Trong dòng Hếp-rôn có Giê-ri-gia làm trưởng gia tộc. Vào năm thứ bốn mươi đời trị vì của Đa-vít, người ta kiểm tra dân số của dòng Hếp-rôn, theo từng gia tộc của họ, và thấy giữa vòng họ có những người mạnh dạn tại Gia-ê-xe trong xứ Ga-la-át. 32Các anh em của Giê-ri-gia đều là những dũng sĩ, gồm hai nghìn bảy trăm người, làm trưởng gia tộc. Vua Đa-vít lập họ cai quản người Ru-bên, người Gát, và phân nửa bộ tộc Ma-na-se, để đặc trách các công việc của Đức Chúa Trời và công việc của vua.

Đa-vít phân công các cấp chỉ huy quân đội

27 Quân Y-sơ-ra-ên được thống kê gồm các trưởng gia tộc, các chỉ huy trưởng nghìn quân và trăm quân, các quan chức phục vụ vua trong tất cả công tác có liên quan đến các binh đoàn. Các binh đoàn luân phiên phục vụ mỗi năm một tháng. Mỗi binh đoàn có hai mươi bốn nghìn quân.
2Chỉ huy trưởng binh đoàn thứ nhất phụ trách tháng giêng là Gia-sô-bê-am, con của Xáp-đi-ên. Binh đoàn của ông có hai mươi bốn nghìn quân. 3Ông thuộc về dòng Phê-rết, đứng đầu các vị chỉ huy quân đội trong tháng giêng.
4Chỉ huy trưởng binh đoàn phụ trách tháng hai là Đô-đai người A-hô-hi, có Mích-lô làm chỉ huy phó. Binh đoàn nầy có hai mươi bốn nghìn quân.
5Chỉ huy trưởng binh đoàn thứ ba phụ trách tháng ba là Bê-na-gia, con của thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa. Binh đoàn của ông có hai mươi bốn nghìn quân. 6Bê-na-gia là một dũng sĩ trong Nhóm Ba Mươi và đứng đầu nhóm nầy. Am-mi-xa-bát, con trai của ông cũng ở trong binh đoàn nầy.
7Chỉ huy trưởng binh đoàn thứ tư phụ trách tháng tư là A-sa-ên, em của Giô-áp, và sau ông có con ông là Xê-ba-đia thay thế. Binh đoàn của ông có hai mươi bốn nghìn quân.
8Chỉ huy trưởng binh đoàn thứ năm phụ trách tháng năm là Sa-mê-hút, người Gít-ra. Binh đoàn của ông có hai mươi bốn nghìn quân.
9Chỉ huy trưởng binh đoàn thứ sáu phụ trách tháng sáu là Y-ra, con của Y-ke ở Thê-cô-a. Binh đoàn của ông có hai mươi bốn nghìn quân.
10Chỉ huy trưởng binh đoàn thứ bảy phụ trách tháng bảy là Hê-lết, thuộc bộ tộc Ép-ra-im ở Pha-lôn. Binh đoàn của ông có hai mươi bốn nghìn quân.
11Chỉ huy trưởng binh đoàn thứ tám phụ trách tháng tám là Si-bê-cai ở Hu-sa, thuộc về dòng Xê-rách. Binh đoàn của ông có hai mươi bốn nghìn quân.
12Chỉ huy trưởng binh đoàn thứ chín phụ trách tháng chín là A-bi-ê-xe, thuộc bộ tộc Bên-gia-min ở A-na-tốt. Binh đoàn của ông có hai mươi bốn nghìn quân.
13Chỉ huy trưởng binh đoàn thứ mười phụ trách tháng mười là Ma-ha-rai, thuộc dòng Xê-rách ở Nê-tô-pha. Binh đoàn của ông có hai mươi bốn nghìn quân.
14Chỉ huy trưởng binh đoàn thứ mười một phụ trách tháng mười một là Bê-na-gia, thuộc bộ tộc Ép-ra-im ở Phi-ra-thôn. Binh đoàn của ông có hai mươi bốn nghìn quân.
15Chỉ huy trưởng binh đoàn thứ mười hai phụ trách tháng chạp là Hiên-đai, thuộc dòng Ốt-ni-ên ở Nê-tô-pha. Binh đoàn của ông có hai mươi bốn nghìn quân.

Trưởng các bộ tộc

16Đây là trưởng các bộ tộc Y-sơ-ra-ên: Ê-li-ê-xe, con của Xiếc-ri, trưởng bộ tộc Ru-bên; Sê-pha-tia, con của Ma-a-ca, trưởng bộ tộc Si-mê-ôn; 17Ha-sa-bia, con của Kê-mu-ên, trưởng bộ tộc Lê-vi; còn Xa-đốc lãnh đạo con cháu A-rôn; 18Ê-li-hu, anh em của Đa-vít, trưởng bộ tộc Giu-đa; Ôm-ri, con của Mi-ca-ên, trưởng bộ tộc Y-sa-ca; 19Dít-ma-hia, con của Ô-ba-đia, trưởng bộ tộc Sa-bu-lôn; Giê-ri-mốt, con của Át-ri-ên, trưởng bộ tộc Nép-ta-li; 20Ô-sê, con của A-xa-xia, trưởng bộ tộc Ép-ra-im; Giô-ên, con của Phê-đa-gia, lãnh đạo nửa bộ tộc Ma-na-se; 21Gi-đô, con của Xa-cha-ri, lãnh đạo nửa bộ tộc Ma-na-se tại xứ Ga-la-át; Gia-a-xi-ên, con của Áp-ne, trưởng bộ tộc Bên-gia-min; 22A-xa-rên, con của Giê-rô-ham, trưởng bộ tộc Đan. Đó là trưởng của các bộ tộc Y-sơ-ra-ên.
23Đa-vít không kiểm tra dân số Y-sơ-ra-ên từ hai mươi tuổi trở xuống, vì Đức Giê-hô-va đã hứa sẽ làm tăng dân số Y-sơ-ra-ên đông như sao trên trời. 24Giô-áp, con của Xê-ru-gia, bắt đầu cuộc kiểm tra dân số nhưng không hoàn tất được. Vì việc nầy mà Chúa giáng cơn thịnh nộ trên Y-sơ-ra-ên, và số thống kê ấy không được ghi vào biên niên sử của vua Đa-vít.

Các viên chức quản lý khác của Đa-vít

25Ách-ma-vết, con của A-đi-ên, quản lý các kho tàng của vua; Giô-na-than, con của U-xi-gia, quản lý các kho tàng ở đồng ruộng, trong các thành phố, làng mạc, và trong những đồn lũy. 26Ết-ri, con của Kê-lúp, cai quản các nông dân canh tác ngoài đồng ruộng; 27Sim-ri, người Ra-ma, coi sóc các vườn nho; còn Xáp-đi, người Sê-pham, coi sóc kho rượu trong vườn nho; 28Ba-anh Ha-nan, người Ghê-đe, coi sóc các cây ô-liu và cây sung ở vùng Sơ-phê-la; còn Giô-ách coi sóc các kho dầu; 29Sít-trai, người Sa-rôn, coi sóc các bầy bò ăn cỏ ở Sa-rôn; còn Sa-phát, con của Át-lai, coi sóc các bầy bò trong thung lũng; 30Ô-binh, người Ích-ma-ên, coi sóc các lạc đà; Giê-đia, người Mê-rô-nốt, coi sóc các lừa cái; Gia-xít, người Ha-ga-rít, coi sóc các bầy chiên. 31Tất cả những người nầy đều là viên chức quản lý các sản nghiệp của vua Đa-vít.
32Giô-na-than, cậu của Đa-vít, làm cố vấn, là một người thông thái và thạo kinh luật; chính ông cùng với Giê-hi-ên con của Hác-mô-ni, chăm sóc các hoàng tử. 33A-hi-tô-phên là cố vấn của vua; Hu-sai, người Ạt-kít, là bạn thân của vua. 34Sau A-hi-tô-phên có Giê-hô-gia-đa, con của Bê-na-gia, rồi đến A-bia-tha. Giô-áp làm chỉ huy trưởng quân đội của vua.

Bình luận

Sự giàu có của các vị vua

Khi Phao-lô viết: ‘Anh em đã no đủ rồi! Anh em đã giàu có rồi! Anh em đã làm vua mà đâu có cần đến chúng tôi. Ước gì anh em làm vua để chúng tôi được cùng cai trị với anh em!’ (I Cô-rinh-tô 4:8), có lẽ ông đã nghĩ đến những vị vua như Vua Đa-vít.

Đa-vít rất giàu có. Ông có 'kho tàng' lớn (1 Sử ký 26:22), ông có 'kho tàng của vua' (27:25), ông có 'vườn nho', 'thùng rượu' (c.27), 'cây ô-liu và cây sung' (v.28), 'các kho dầu' (v.28b), 'bầy bò' (v.29), 'lạc đà', 'lừa cái', 'bầy chiên' và 'sản nghiệp' (v. 31).

Tài chính không phải là 'không thuộc linh'. Ví dụ, việc thờ phượng Chúa thường diễn ra trong các tòa nhà. Các tòa nhà tiêu tốn chi phí. Điều hành khía cạnh tài chính của một hội thánh là một vai trò quan trọng. ‘Trong số những người Lê-vi, A-hi-gia phụ trách các kho tàng của đền thờ Đức Chúa Trời và kho tàng các vật thánh... chịu trách nhiệm quản lý các kho tàng của đền thờ Đức Giê-hô-va’ (26:20,22). Sê-bu-ên là ‘viên chức phụ trách các kho tàng’ (v.24).

Của cải vật chất thường được thấy trong Cựu Ước như một dấu hiệu về sự ban phước của Đức Chúa Trời. Đúng là tính cách tin kính – làm việc chăm chỉ, đáng tin cậy, chính trực và trung thực – là những đặc tính thường có thể dẫn đến thành công và thịnh vượng vật chất. Tuy nhiên, như chúng ta đã thấy trong đoạn Tân Ước hôm nay, đây không phải là toàn bộ bức tranh.

Trong nhiều năm, tôi đã gặp một số Cơ-đốc nhân rất giàu có. Một số người trong số họ nằm trong số những tín đồ tin kính nhất và tận tâm nhất mà tôi từng biết. Sự giàu có của họ không nhất thiết là dấu hiệu phước lành của Chúa – nhưng chúng cũng không phải là điều xấu. Điều quan trọng là bạn nhìn nhận tiền của mình như thế nào và bạn làm gì với nó.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp chúng con có được sự cân bằng ngay trong việc giảng dạy và trong lối sống của mình. Cầu mong chúng con không bao giờ phạm tội lên án hay phán xét những người mà Chúa đã ban phước cho sự thịnh vượng vật chất. Xin cho chúng con có lòng quảng đại, cho đi cách tự do và sẵn sàng chịu đói khát, rách rưới và vô gia cư nếu cần, để phục vụ Chúa.

Pippa chia sẻ

Châm ngôn 19:13b nói,

‘Một người vợ hay tranh cạnh giống như nhà dột mưa chảy không dứt’.

Trước khi chỉ ra sự lộn xộn mà bất kỳ người nào trong gia đình tôi đã từng gây ra, tôi nghĩ về câu này. Tôi không muốn bị buộc tội là một vòi nước nhỏ giọt!

Câu kinh thánh trong ngày

Châm ngôn 19:17

'Ai thương xót người nghèo là cho Đức Giê-hô-va vay mượn,
   Ngài sẽ đáp lại việc lành ấy cho người'.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng với sự cho phép của Nhà xuất bản Hodder & Stoughton, một công ty của Hachette Vương quốc Anh. Đã đăng ký Bản quyền. ‘NIV’ là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Số nhãn hiệu Vương quốc Anh 1448790.

Kinh thánh được đánh dấu (MSG) được lấy từ Thông điệp. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

Change Language

Bible in One Year is available in the following languages:

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more