Ngày 184

Những Mục đích của Chúa dành cho bạn

Khôn ngoan Châm ngôn 16:8 - 17
Tân ước Công vụ 22:22 - 23:11
Cựu Ước 2 Các Vua 6:24 - 8:15

Giới thiệu

Tôi được đào tạo và làm việc như một luật sư. Nhưng sau đó vào năm 1981, Pippa và tôi cảm thấy rằng Chúa đang kêu gọi chúng tôi phục vụ trọn thời gian trong Giáo hội Anh và kêu gọi tôi trở thành mục sư được phong chức. Chúng tôi cũng cảm thấy rằng chúng tôi nên tập huấn ở Durham, bắt đầu từ tháng 9 năm 1982. Tôi đứng đầu trong danh sách chờ của trường thần học tại Đại học Durham. Tôi biết được là gần như chắc chắn sẽ có người bỏ học và tôi hầu như được đảm bảo một suất. Dựa trên thông tin đó, tôi đã thông báo kế hoạch của mình ở khắp nơi, bao gồm cả nói với tất cả các đồng nghiệp rằng tôi sẽ nghỉ việc.

Ngay trước khi tôi chuẩn bị bắt đầu khoá học, chúng tôi nhận được tin rằng năm đó là năm ngoại lệ, không có ai bỏ học cả và chúng tôi sẽ không thể đi học được. Chúng tôi đã làm mọi cách để thuyết phục họ thay đổi quyết định. Ngoài ra, chúng tôi cũng đã cố gắng trong tuyệt vọng để tìm một trường thần học khác chấp nhận cho chúng tôi học. Chúng tôi đã cầu nguyện và cố gắng hết sức có thể nhưng tất cả đều vô ích. Cánh cửa đã đóng chặt lại với chúng tôi.

Năm kế tiếp vô cùng khó khăn. Nơi tôi làm việc đã giao rất ít công việc vì mọi người biết tôi sẽ rời đi và nghĩ rằng tôi không có động lực để xây dựng sự nghiệp tại đó nữa. Điều đó là một sự thất vọng lớn lao và sự hoang mang cho tôi vào thời điểm đó.

Rốt cuộc, Pippa và tôi đến Oxford để học vào năm sau và cuối cùng tôi cũng bắt đầu làm phụ tá mục sư tại HTB vào năm 1986. Sau này nhìn lại, nếu chúng tôi có được vị trí ở Durham, thì vào thời điểm đó công việc tại HTB sẽ bị bỏ trống và chúng tôi sẽ không làm những gì chúng tôi đang được kêu gọi ngày hôm nay. Tôi rất biết ơn Chúa vì Ngài đã đóng lại các kế hoạch của chúng tôi và sắp xếp các bước tiếp theo của chúng tôi theo cách hiệu quả hơn cho công việc Chúa.

Nếu bạn đang gặp trở ngại hoặc thất vọng, hãy nhớ rằng ý định của Ngài dành cho bạn là “tốt đẹp, vừa lòng và trọn vẹn” (Rô-ma 12:2). Không có gì xảy ra mà không có sự cho phép của Chúa. Đức Chúa Trời đang nắm quyền kiểm soát và mọi sự hiệp lại làm ích cho những ai yêu mến Ngài (8:28).

Khôn ngoan

Châm ngôn 16:8 - 17

8Thà ít của mà sống công chính
\t\tCòn hơn là nhiều hoa lợi mà sống bất công.

9Con người hoạch định đường lối mình,
\t\tNhưng Đức Giê-hô-va chỉ dẫn các bước của người.

10Sấm ngôn ở trên môi vua,
\t\t\tMiệng vua sẽ không sai lầm khi xét xử.

11Cán cân và bàn cân chính xác thuộc về Đức Giê-hô-va;
\t\t\tMọi quả cân trong bao là công việc của Ngài.

12Hành động gian ác là điều ghê tởm cho vua chúa,
\t\t\tVì nhờ sự công chính mà ngôi nước được vững bền.

13Môi miệng công chính khiến vua hài lòng,
\t\t\tVua ưa thích lời nói của người ngay thẳng.

14Cơn giận của vua như sứ giả sự chết,
\t\t\tNhưng người khôn ngoan làm nó nguôi đi.

15Sắc mặt vua sáng ngời, chiếu ra sự sống;
\t\t\tÂn huệ vua như mây đem lại mưa xuân.

16Được khôn ngoan, quý hơn vàng ròng biết mấy!
\t\t\tĐược thông sáng, đáng chuộng hơn bạc biết bao!

17Con đường người ngay thẳng là tránh xa điều ác;
\t\t\tAi canh giữ đường lối mình là giữ linh hồn mình.

Bình luận

Đức Chúa Trời sắp đặt các bước của cuộc đời bạn thông qua các kế hoạch của con người

Biết lên kế hoạch là điều đúng đắn. Tuy nhiên, chúng ta cần phải làm điều đó với sự khiêm tốn, cùng sự nhận thức rằng các kế hoạch của chúng ta chỉ thành công ‘nếu đó là ý muốn của Chúa’ (xin xem Gia Cơ 4:13–15). Tác giả sách Châm ngôn nói: ‘Con người hoạch định đường lối mình, nhưng Đức Giê-hô-va chỉ dẫn các bước của người.’ (Châm ngôn 16:9).

Đôi khi chúng ta sắp xếp kế hoạch của mình phù hợp với ý định của Đức Chúa Trời. Theo kinh nghiệm của tôi thì những lần khác Đức Chúa Trời thường bác bỏ các kế hoạch của chúng ta. Chúng ta nên luôn luôn ghi nhớ rằng chúng ta có thể đã sai lầm và quan trọng hơn cả, chính Chúa là Đấng quyết định các bước trong cuộc đời chúng ta.

Đức Chúa Trời thường thực hiện các ý định của Ngài thông qua sự lãnh đạo đúng đắn. Những nhà lãnh đạo giỏi tạo động lực cho người khác (c.10). Họ không đưa ra những quyết định đơn giản là dựa trên những điều phổ biến: ‘Vì nhờ sự công chính mà ngôi nước được vững bền’ (c.12b). Họ nuôi dưỡng một môi trường minh bạch: 'Môi miệng công chính khiến vua hài lòng; vua ưa thích lời nói của người ngay thẳng’ (c.13). Họ 'tiếp thêm sinh lực cho cuộc đời; họ như nắng xuân mưa rào' (c.15).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm tạ Ngài vì dù con lập ra những kế hoạch trong lòng con, nhưng sau tất cả Ngài vẫn dẫn dắt cuộc đời con.
Tân ước

Công vụ 22:22 - 23:11

Phao-lô - công dân La Mã

22Họ chịu lắng nghe Phao-lô nói, nhưng đến câu nầy thì nổi lên hét lớn: “Hãy diệt hạng người ấy khỏi mặt đất! Nó chẳng đáng sống nữa!”

23Họ hò hét, tung áo xống, vẩy bụi đất lên trời. 24Viên chỉ huy ra lệnh dẫn Phao-lô vào trong đồn, dùng roi tra khảo ông để biết tại sao dân chúng la hét nghịch với ông như vậy. 25Khi họ căng ông ra để đánh đòn thì Phao-lô nói với viên đội trưởng đang đứng gần đó: “Các ông được phép đánh đòn một công dân Rô-ma khi chưa thành án sao?”

26Nghe như thế, đội trưởng đi thưa với viên chỉ huy rằng: “Ông định làm gì đây? Vì người nầy là công dân Rô-ma.”

27Vậy, viên chỉ huy đến gặp Phao-lô và hỏi: “Hãy nói cho tôi biết, anh có phải là công dân Rô-ma không?”
\t\t\tÔng trả lời: “Phải.”

28Viên chỉ huy nói: “Tôi đã mua quyền công dân đó với giá rất cao.”
\t\t\tPhao-lô nói: “Còn tôi thì mới sinh ra đã có quyền công dân ấy rồi.”

29Lập tức, những kẻ chuẩn bị tra khảo ông đều rút lui và viên chỉ huy sợ hãi khi biết người mình đã trói đó là một công dân Rô-ma.

Phao-lô trước Hội đồng Công luận

30Hôm sau, viên chỉ huy muốn biết rõ lý do Phao-lô bị người Do Thái tố cáo nên sai mở trói cho Phao-lô, và ra lệnh cho các thầy tế lễ cả cùng toàn thể Hội đồng họp lại, rồi dẫn Phao-lô ra đứng trước mặt họ.

1Phao-lô nhìn thẳng lên Hội đồng Công luận và nói: “Thưa anh em, trước mặt Đức Chúa Trời, tôi đã sống với cả lương tâm trong sáng cho đến ngày nay.” 2Lúc ấy, thầy tế lễ thượng phẩm A-na-nia bảo mấy người đứng gần Phao-lô vả miệng ông. 3Phao-lô nói: “Hỡi bức tường quét vôi trắng kia, Đức Chúa Trời sẽ đánh ông. Ông ngồi để xử đoán tôi theo luật pháp mà lại làm trái luật pháp, ra lệnh cho họ đánh tôi!”

4Những người đứng gần đó nói: “Anh nguyền rủa cả thầy tế lễ thượng phẩm của Đức Chúa Trời sao!”

5Phao-lô trả lời: “Thưa anh em, tôi không biết ông ấy là thầy tế lễ thượng phẩm; vì có chép rằng: ‘Chớ sỉ nhục người lãnh đạo dân mình.”

6Phao-lô biết có một số trong vòng họ là người Sa-đu-sê, một số khác là người Pha-ri-si, nên nói lớn trước Hội đồng Công luận: “Thưa các anh em, tôi là người Pha-ri-si, con của người Pha-ri-si. Chính vì niềm hi vọng về sự sống lại từ cõi chết mà tôi bị đưa ra xét xử.” 7Ông vừa nói xong, người Pha-ri-si và người Sa-đu-sê bắt đầu tranh luận với nhau và Hội đồng bị chia rẽ. 8Vì người Sa-đu-sê nói rằng không có sự sống lại, cũng không có thiên sứ hay thần linh gì cả; còn người Pha-ri-si thì lại thừa nhận tất cả.

9Thế rồi cuộc cãi vã to tiếng nổi lên. Vài thầy thông giáo về dòng Pha-ri-si đứng dậy phản bác mạnh mẽ rằng: “Chúng tôi chẳng tìm thấy người nầy có tội ác gì cả. Biết đâu thần linh hoặc thiên sứ đã nói với ông ta điều gì?” 10Vì cuộc tranh luận càng trở nên gay gắt, viên chỉ huy sợ Phao-lô bị dân chúng xé xác, nên ra lệnh cho binh sĩ xuống kéo ông ra khỏi họ và đem vào trong đồn.

11Qua đêm sau, Chúa hiện đến với Phao-lô và phán: “Hãy can đảm! Con đã làm chứng cho Ta tại Giê-ru-sa-lem thể nào thì con cũng phải làm chứng cho Ta tại Rô-ma thể ấy.”

Bình luận

Chúa sắp đặt cuộc đời của bạn bất chấp sự phản đối của con người

Bạn có đang lo lắng về tương lai của mình? Bạn đang gặp khó khăn và chống đối hay bạn đang trong giai đoạn khủng hoảng? Có kế hoạch nào chống lại bạn chăng?

Có một số kế hoạch đối địch nhau trong câu chuyện này. Những kế hoạch này tương tác như thế nào với ý định của Đức Chúa Trời?

1. Đám đông

Đám đông có ý định diệt trừ Phao-lô khỏi mặt đất (22:12). Mặc dù kế hoạch của họ gây khó khăn cho Phao-lô, nhưng cuối cùng nó thất bại vì đã đi ngược lại ý định của Đức Chúa Trời.

2. Người chỉ huy

Vị ‘chỉ huy’, một người có uy quyền trong quân đội, có ý định đánh đòn Phao-lô (c.24). Phao-lô bị đưa đến phòng tra tấn nhưng kế hoạch thất bại vì đánh đòn một công dân La Mã trước khi bị kết án là bất hợp pháp và viên chỉ huy không biết rằng Phao-lô là một công dân La Mã.

3. Toà án

Các nhà lãnh đạo tôn giáo, Tòa công luận, lên kế hoạch giết Phao-lô (23:12). Phao-lô bị đưa ra tòa và bị tống vào vành móng ngựa (22:30). Ông đã chỉ ra sự vô tội của mình. ‘A-na-nia ra lệnh cho những người đứng gần Phao-lô vả vào miệng ông’ (23:2). Phao-lô đáp lời: 'Hỡi bức tường quét vôi trắng kia, Đức Chúa Trời sẽ đánh ông' (c.3).

Sau đó, Phao-lô cố gắng để chia rẽ tòa án (c.7–8), bao gồm những người Pha-ri-si (những người tin vào sự sống lại của người chết) và những người Sa-đu-sê (những người không tin). Phao-lô quyết định “khai thác sự đối địch của họ” (c.6). Trên thực tế, Phao-lô nói: “Thưa các anh em, tôi là người Pha-ri-si, con của người Pha-ri-si. Chính vì niềm hi vọng về sự sống lại từ cõi chết mà tôi bị đưa ra xét xử.” (c.6).

4. Những cuộc khủng hoảng

Giữa tất cả những vấn đề như thế, Phao-lô tìm cách sắp xếp các kế hoạch của mình phù hợp với ý định của Đức Chúa Trời. Ông đã được hướng dẫn bởi Chúa. Nhờ Thánh Linh, ông quyết tâm đi đến Giê-ru-sa-lem rồi đến Rô-ma (19:21). Tuy vậy, ông vẫn gặp liên tiếp những khủng hoảng.

Chắc hẳn Phao-lô tự hỏi liệu ông có bỏ lỡ ý định của Đức Chúa Trời hay không. Nhưng ở giữa 'cơn khủng hoảng' này, Chúa hiện đến với Phao-lô và phán: 'Hãy can đảm! Con đã làm chứng cho Ta tại Giê-ru-sa-lem thể nào thì con cũng phải làm chứng cho Ta tại Rô-ma thể ấy.’ (23:11).

Giống như Phao-lô, Đức Chúa Trời sẽ sắp đặt các bước đi của bạn cách khôn ngoan. Chúng ta không phải lo lắng về kết quả cuối cùng khi thẩm quyền của Chúa vượt trên tất cả. Đức Chúa Trời hoàn toàn kiểm soát, mặc dù có thể không phải lúc nào cũng dễ dàng nhận ra sự hiện diện của Ngài vào thời điểm khủng hoảng đó.

Mục đích của Đức Chúa Trời dành cho bạn cũng như của Phao-lô là phải chứng nhân cho Ngài. Bất cứ nơi nào bạn đi, hãy là một nhân chứng. Trong thuận cảnh, hãy làm chứng về Chúa của bạn. Thậm chí ngay cả khi bạn không nói gì cả, cuộc sống của bạn cũng là một lời làm chứng. Đừng đợi cho đến khi mọi việc diễn ra tốt đẹp. Trên thực tế, những lúc bạn đang trong hoạn nạn thì đôi khi chứng ngôn của bạn lại mạnh mẽ nhất.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin ban cho con lòng can đảm như Chúa đã ban cho sứ đồ Phao-lô để con có thể làm chứng về Chúa trong mọi nơi con đến.
Cựu Ước

2 Các Vua 6:24 - 8:15

Thành Sa-ma-ri bị bao vây

24Nhưng ít lâu sau, Bên Ha-đát, vua A-ram, tập hợp toàn quân kéo lên bao vây thành Sa-ma-ri. 25Vì thành bị bao vây lâu ngày nên ở Sa-ma-ri xảy ra nạn đói trầm trọng đến nỗi một đầu lừa bán tám mươi miếng bạc, và một bát nhỏ phân bồ câu bán năm miếng bạc.

26Khi vua Y-sơ-ra-ên đang đi lại trên tường thành thì có một phụ nữ kêu cứu với vua: “Ôi bệ hạ là chúa tôi, xin cứu giúp tôi!”

27Vua trả lời: “Nếu Đức Giê-hô-va không cứu giúp ngươi thì ta lấy gì để giúp ngươi? Đâu còn gì ở sân đập lúa hay tại bàn ép rượu nho?” 28Rồi vua hỏi bà ấy: “Ngươi có việc gì?”

Bà ấy thưa: “Bà nầy nói với tôi: ‘Hôm nay hãy đem con trai chị ra đây để chúng ta ăn thịt nó, rồi ngày mai chúng ta sẽ ăn thịt con trai của tôi.’ 29Vậy chúng tôi đã nấu con tôi và ăn thịt nó. Hôm sau, tôi nói với bà ấy: ‘Hãy đem con chị ra đây để chúng ta ăn thịt nó.’ Nhưng bà ấy đã giấu con mình.”

30Khi nghe những lời của phụ nữ nầy nói xong thì vua liền xé áo mình. Lúc ấy, vua đang đi lại trên tường thành nên dân chúng có thể thấy vua đang mặc áo sô. 31Vua thề rằng: “Nguyện Đức Chúa Trời phạt ta cách nặng nề, nếu hôm nay đầu của Ê-li-sê, con Sa-phát, còn ở trên vai nó.”

32Đang lúc Ê-li-sê ngồi trong nhà với các trưởng lão thì vua sai một người trong đám quần thần đi tìm ông. Nhưng trước khi sứ giả đến, Ê-li-sê nói với các trưởng lão: “Các ông có thấy kẻ sát nhân ấy sai người đến chém đầu tôi không? Hãy xem, vừa khi sứ giả đến, hãy đóng cửa lại và giữ chặt cửa, đừng cho hắn vào. Chẳng phải tiếng bước chân của chủ hắn theo sau hắn đấy sao?” 33Trong khi Ê-li-sê còn đang nói với họ thì sứ giả đến và nói với ông: “Tai họa nầy đến từ Đức Giê-hô-va. Vậy tại sao ta còn trông đợi Đức Giê-hô-va làm gì nữa?”

Sự giải cứu Sa-ma-ri

1Ê-li-sê nói: “Hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va! Đức Giê-hô-va phán thế nầy: ‘Ngày mai, vào giờ nầy, tại cổng thành Sa-ma-ri, bảy lít bột lọc sẽ bán mười một gam bạc, và mười bốn lít lúa mạch cũng bán mười một gam bạc.'

2Quan hầu cận mà vua tựa vào tay nói với người của Đức Chúa Trời rằng: “Cho dù Đức Giê-hô-va có mở các cửa sổ trên trời thì liệu điều đó có xảy ra không?”

Ê-li-sê nói: “Chính ông sẽ thấy tận mắt điều ấy, nhưng ông sẽ không được ăn.”

3Lúc ấy, tại lối vào cổng thành có bốn người phong hủi. Họ nói với nhau: “Tại sao chúng ta cứ ngồi đây chờ chết? 4Nếu vào thành thì chúng ta sẽ chết đói ở đó, vì trong thành đang có nạn đói; còn nếu cứ ngồi đây thì chúng ta cũng sẽ chết. Vậy bây giờ, chúng ta hãy qua trại quân A-ram và hàng phục chúng. Nếu chúng để chúng ta sống thì chúng ta sẽ sống, còn nếu chúng giết đi thì đàng nào chúng ta cũng chết đó thôi.”

5Vào lúc chạng vạng, các người phong hủi lên đường đến trại quân A-ram. Nhưng khi đến đầu trại quân thì họ chẳng thấy ai ở đó cả. 6Vì Chúa đã khiến quân A-ram nghe tiếng xe, tiếng ngựa chiến và tiếng một đạo quân rất lớn, nên chúng nói với nhau rằng: “Kìa, vua Y-sơ-ra-ên đã thuê các vua Hê-tít và Ai Cập đến đánh chúng ta.” 7Vậy chúng liền trỗi dậy và chạy trốn lúc chạng vạng, bỏ lại các lều trại, ngựa và lừa. Chúng để nguyên doanh trại mà chạy trốn cứu mạng.

8Khi các người phong hủi đến đầu trại quân, họ vào một doanh trại ăn uống, rồi lấy bạc vàng và quần áo đem đi giấu. Họ trở lại, vào một doanh trại khác và cũng lấy những của cải ở đó đem đi giấu nữa.

9Bấy giờ, họ nói với nhau: “Chúng ta đang làm điều không phải. Hôm nay là ngày có tin lành mà chúng ta nín lặng sao! Nếu chúng ta đợi đến rạng đông thì hình phạt chắc sẽ đổ trên chúng ta. Vậy chúng ta hãy đi báo tin nầy cho hoàng gia.”

10Họ liền đi gọi người gác cổng thành, và báo tin: “Chúng tôi đã đến trại quân A-ram, không thấy ai ở đó cả và cũng không nghe tiếng người. Chúng tôi chỉ thấy ngựa và lừa đang bị cột, còn các lều trại thì vẫn y nguyên.” 11 Lính gác cổng liền gọi người báo tin ấy vào trong cung vua.

12Ban đêm vua thức dậy, nói với bầy tôi của mình: “Ta sẽ nói cho các ngươi biết những gì quân A-ram định làm để hại chúng ta. Chúng biết chúng ta đang đói nên đã rút ra khỏi trại quân để phục kích ngoài đồng. Chúng nghĩ rằng: ‘Khi dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi thành, chúng ta sẽ bắt sống chúng, rồi vào chiếm thành.’

13Một người trong bầy tôi của vua đề nghị: “Xin bệ hạ truyền cho vài người bắt năm trong số những con ngựa còn lại đi do thám để xem thực hư ra sao. Dù sao chúng cũng sẽ cùng chung số phận với đoàn dân Y-sơ-ra-ên còn lại đang chết dần ở trong thành mà thôi.”

14Vậy, họ lấy hai cỗ xe và thắng ngựa vào, rồi vua sai người đuổi theo quân A-ram, và truyền: “Hãy đi, xem thế nào!” 15Họ đuổi theo chúng cho đến sông Giô-đanh. Suốt quãng đường ấy, họ thấy đầy những quần áo và đồ đạc mà quân A-ram đã ném xuống trong lúc hốt hoảng chạy trốn. Các sứ giả trở về trình lại với vua. 16Dân chúng liền kéo ra cướp đoạt trại quân A-ram. Vì thế mà bảy lít bột lọc bán mười một gam bạc, và mười bốn lít lúa mạch cũng bán mười một gam bạc, đúng như lời Đức Giê-hô-va đã phán.

17Lúc ấy, vua đã chỉ định quan hầu cận mà vua tựa vào tay, phụ trách việc kiểm soát cổng thành. Dân chúng đã giẫm chết ông ấy tại cổng thành, đúng như người của Đức Chúa Trời đã nói khi vua đến gặp người. 18Thật vậy, khi người của Đức Chúa Trời nói với vua rằng: “Ngày mai, vào giờ nầy, tại cổng thành Sa-ma-ri, mười bốn lít lúa mạch sẽ bán mười một gam bạc, và bảy lít bột lọc cũng bán mười một gam bạc,”

19thì quan hầu cận có nói với người của Đức Chúa Trời rằng: “Cho dù Đức Giê-hô-va có mở các cửa sổ trên trời thì liệu điều đó có xảy ra không?” Ê-li-sê nói: “Chính ông sẽ thấy điều ấy tận mắt, nhưng ông sẽ không được ăn.” 20Và việc đã xảy đến cho viên quan ấy đúng như thế, dân chúng đã giẫm chết ông ta tại cổng thành.

Người phụ nữ Su-nem được trả lại sản nghiệp

1Bấy giờ, Ê-li-sê bảo người phụ nữ có đứa con trai mà ông đã khiến sống lại rằng: “Bà hãy mau đem gia đình đến ở tạm nơi nào sống được, vì Đức Giê-hô-va khiến nạn đói xảy ra trong xứ, và sẽ kéo dài đến bảy năm.” 2Người phụ nữ ấy liền làm theo lời của người Đức Chúa Trời, cùng gia đình mình đến kiều ngụ trong đất Phi-li-tin bảy năm.

3Cuối bảy năm, người phụ nữ ấy từ đất Phi-li-tin trở về. Bà đến kêu nài với vua về việc nhà cửa và đồng ruộng của mình. 4Lúc ấy, vua đang nói chuyện với Ghê-ha-xi, đầy tớ của người Đức Chúa Trời. Vua bảo: “Hãy kể cho ta nghe tất cả những việc lớn lao mà Ê-li-sê đã làm.” 5Ghê-ha-xi đang thuật lại cho vua nghe việc Ê-li-sê đã khiến người chết sống lại thế nào, thì kìa, người phụ nữ có đứa con trai mà Ê-li-sê đã khiến sống lại, đến kêu nài với vua về việc nhà cửa và đồng ruộng của mình.

Ghê-ha-xi liền nói: “Tâu bệ hạ là chúa tôi! Đây là người phụ nữ, và đây là con trai bà mà Ê-li-sê đã khiến sống lại.” 6Vua hỏi người phụ nữ, và bà kể hết mọi việc cho vua nghe.

Rồi vua chỉ định một quan chức triều đình giải quyết việc kêu nài của bà, và dặn rằng: “Hãy giúp bà nầy lấy lại tất cả tài sản của bà, kể cả hoa màu của đồng ruộng, từ ngày bà rời khỏi xứ cho đến nay.”

Ha-xa-ên giết Bên Ha-đát

7Ê-li-sê đến Đa-mách vào lúc vua A-ram là Bên Ha-đát đang bị bệnh. Khi người ta báo tin cho vua: “Có người của Đức Chúa Trời đã đến đây,” 8thì vua bảo Ha-xa-ên: “Hãy đem theo một lễ vật và đến gặp người của Đức Chúa Trời. Ngươi sẽ nhờ người cầu hỏi Đức Giê-hô-va xem ta sẽ được lành bệnh nầy không?”

9Vậy Ha-xa-ên đến gặp người của Đức Chúa Trời, đem theo một lễ vật gồm tất cả những gì tốt nhất tại Đa-mách, chất đầy trên bốn mươi lạc đà. Ông đến ra mắt Ê-li-sê và nói: “Con trai ông là Bên Ha-đát, vua A-ram, sai tôi đến ông để hỏi rằng: ‘Tôi sẽ được lành bệnh nầy không?’

10Ê-li-sê đáp: “Hãy đi nói với vua: ‘Bệ hạ chắc chắn sẽ được lành bệnh.’ Nhưng Đức Giê-hô-va đã cho ta biết vua chắc chắn sẽ chết.” 11Ê-li-sê nghiêm nét mặt, nhìn chằm chằm Ha-xa-ên đến nỗi ông phải ngượng. Rồi người của Đức Chúa Trời cất tiếng lên khóc.

12Ha-xa-ên hỏi: “Tại sao chúa tôi khóc?”

Ê-li-sê đáp: “Vì ta biết ngươi sẽ gây thảm họa cho dân Y-sơ-ra-ên. Ngươi sẽ phóng hỏa các thành trì kiên cố của họ, dùng gươm giết các thanh niên, chà nát trẻ con, và mổ bụng đàn bà có thai.”

13Ha-xa-ên hỏi: “Nhưng đầy tớ ông là ai, chẳng qua là một con chó thôi, thì làm sao có thể làm được việc lớn lao đến thế?”

Ê-li-sê đáp: “Đức Giê-hô-va đã cho ta biết rằng ngươi sẽ làm vua A-ram.”

14Ha-xa-ên rời khỏi Ê-li-sê và trở về với chủ mình. Vua hỏi: “Ê-li-sê đã nói với ngươi thế nào?” Ha-xa-ên tâu: “Ê-li-sê nói với hạ thần rằng bệ hạ chắc chắn sẽ lành bệnh." 15 Nhưng qua hôm sau, Ha-xa-ên lấy một cái mền nhúng nước và đem phủ trên mặt Bên Ha-đát cho đến khi vua chết. Rồi Ha-xa-ên lên ngai kế vị.

Bình luận

Chúa sắp đặt cuộc đời bạn thông qua các tác nhân của con người

Đức Chúa Trời thường thực hiện ý định của Ngài thông qua con người.

Sự đau khổ của người dân Sa-ma-ri hầu như không thể chịu nổi: nạn đói, lạm phát, giá lương thực tăng chóng mặt và thậm chí dẫn đến nạn ăn thịt đồng loại (6:24-31). Vua Y-sơ-ra-ên đưa ra lời bào chữa thảm hại vì đã không giúp đỡ người phụ nữ đã kêu lên với ông: ‘Ôi bệ hạ là chúa tôi, xin cứu giúp tôi!’ (c.26). Ông đáp: ‘Nếu Đức Giê-hô-va không cứu giúp ngươi thì ta lấy gì để giúp ngươi?’ (c.27). Đây là phản ứng sai lầm.

Quyền tể trị của Đức Chúa Trời và các kế hoạch của Ngài không phải là lời bào chữa cho việc con người không hành động. Chúa làm việc thông qua các tác nhân của con người. Khi bạn thấy có nhu cầu, bạn được kêu gọi để trở thành công cụ của Chúa đáp ứng những nhu cầu đó. Đây là điều tiên tri Ê-li-sê đã làm và Ngài đã sử dụng Ê-li-sê. Ông nói tiên tri rằng, ‘Hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va! Đức Giê-hô-va phán thế nầy: Ngày mai, vào giờ nầy, tại cổng thành Sa-ma-ri, bảy lít bột lọc sẽ bán mười một gam bạc, và mười bốn lít lúa mạch cũng bán mười một gam bạc.' (7:1).

Đức Chúa Trời đã sử dụng bốn người đàn ông mắc bệnh phong cùi, những người đã tìm ra nguồn thực phẩm dồi dào. Khi họ đang ăn và uống, họ nói với nhau rằng: ‘Chúng ta đang làm điều không phải. Hôm nay là ngày có tin lành mà chúng ta nín lặng sao!’ (c.9). Giá thực phẩm đã giảm sau một đêm. Mọi lời Ê-li-sê đã nói tiên tri đều đúng.

Thế giới sản xuất đủ lương thực cho tất cả mọi người, nhưng cứ tám người trên hành tinh này thì có một người đang sống với nạn đói. Nếu chúng ta chỉ nuôi sống bản thân mình thì ‘chúng ta đang không làm đúng’ (c.9). Chúng ta phải làm mọi thứ trong khả năng để chấm dứt tình trạng nghèo đói trong thế hệ của chúng ta.

Đây cũng là một minh họa tuyệt vời về động lực cho chúng ta để nói về tin mừng về Chúa Giê-su cho người khác. Những người đang sắp chết vì đói này đã tìm thấy một núi thức ăn. Họ nhận ra rằng Đức Chúa Trời đã giải cứu họ khỏi tay kẻ thù. Họ có thể giữ tin mừng cho riêng mình, nhưng điều đó thật ích kỷ.

Tuy nhiên, họ đã bị cám dỗ để làm như vậy. Chúng ta có những tin tốt hơn nhiều so với họ – tin tốt về Chúa Giê-su và phúc âm. Đừng giữ nó cho riêng mình. Bạn là tác nhân chịu trách nhiệm thực hiện các kế hoạch của Chúa.

Tương tự như vậy, người dân trong thành phố có thể cứ ở đó trong tình trạng hư mất và không chịu tin vào Phúc Âm. Thật vậy, ban đầu nhà vua không phản ứng tích cực với thông tin cho lắm. Ông ta nghi ngờ đó quả hẳn là một cái bẫy (c.12). Tương tự như thế, ngày nay một số người chọn không đáp lại lời kêu gọi của sự sống mà Chúa Giê-su dành cho con người vì họ nghi ngờ rằng có một cái bẫy nào đó.

Đức Chúa Trời không chỉ thực hiện ý định của mình thông qua các tác nhân là con người, mà đôi khi Ngài còn tiết lộ những kế hoạch này cho các nhà tiên tri của Ngài. Ê-li-sê đã tiên tri vào giai đoạn nạn đói rằng trong vòng 24 giờ nữa thức ăn sẽ dư dật (c.1). Điều đó dường như hoàn toàn khó tin vào thời điểm đó (c.2), nhưng Đức Chúa Trời đã giải cứu dân Ngài (c.6). Lời tiên tri của Ê-li-sê đã thành sự thật, ‘Như Đức Giê-hô-va đã phán’ (c.16). và Ngài cũng bày tỏ cho Ê-li-sê biết những gì sắp xảy ra cho nhà vua (8:8,13,15).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con cảm tạ Ngài vì Ngài có những kế hoạch tốt cho cuộc đời con và ý định của Chúa vẫn đang vận hành trên cuộc đời của con. Xin giúp chúng con trở thành nguồn phước cho thế giới, cứu giúp cho người thiếu thốn và mang tin mừng của Chúa Giê-su đến cho một thế giới đang rất cần thức ăn thuộc thể và thuộc linh.

Pippa chia sẻ

Trong 2 Các Vua chương 6 và 7, chúng ta thấy cách Đức Chúa Trời sử dụng những người bị khinh miệt nhất (bốn người đàn ông mắc bệnh phung) để tìm ra trại quân A-ram bị bỏ hoang và mang đến tin mừng về sự giải phóng dân Y-sơ-ra-ên. Chắc hẳn họ đã có niềm vui khôn siết khi ăn ngấu nghiến cho cơ thể đói khát của mình những món ăn ngon và mặc cho cơ thể dị dạng của mình những bộ quần áo đẹp. Trong vương quốc của Đức Chúa Trời, kẻ rốt sẽ nên đầu.

Câu kinh thánh trong ngày

Châm ngôn 16:9

'Con người hoạch định đường lối mình, nhưng Đức Giê-hô-va chỉ dẫn các bước của người.'

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Trừ khi có quy định khác, các đoạn trích dẫn được lấy từ Kinh Thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, tiền thân là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Cuốn sách được sử dụng với sự cho phép của Nhà xuất bản Hodder & Stoughton, một công ty của Hachette UK và đã được đăng ký bản quyền. 'NIV' là thương hiệu đã đăng ký của Biblica. Số nhãn hiệu Vương Quốc Anh: 1448790.

Các trích dẫn Kinh Thánh được ký hiệu (MSG) được lấy từ The Message. Copyright © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002 và đã được cho phép sử dụng với sự cho phép của NavPress Publishing Group.

Change Language

Bible in One Year is available in the following languages:

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more