Ngày 181

Thông điệp quyền năng nhất trên thế giới

Khôn ngoan Thi Thiên 78:40-55
Tân ước Công vụ 20:1-38
Cựu Ước 2 Các Vua 1:1-2:25

Giới thiệu

Gần đây tôi vinh dự được phỏng vấn Mojtaba Hosseini. Ông ấy là một mục sư trẻ đã bị bỏ tù ở tuổi 20 vì điều hành các hội thánh tư gia ở Iran. Ông ấy bị cầm tù cùng với những kẻ giết người và buôn bán ma túy. Ông ấy đã trải qua một thời gian dài bị biệt giam, không biết liệu mình có được thả hay không và khi nào ông ta sẽ được thả ra.

Mojtaba cảm thấy được Chúa Thánh Linh thôi thúc chia sẻ tin lành về Chúa Giê-su. Vì vậy, khi có cơ hội, ông ấy bắt đầu chia sẻ lời chứng của mình và phúc âm với các tù nhân khác, tuyên bố: 'Chúa Giê-su đang sống'.

Ông ấy nói: ‘Không quan trọng tôi ở trong hoàn cảnh nào. Tôi có thể làm việc cho vương quốc của Đức Chúa Trời ở bất cứ nơi nào Ngài đưa tôi đến. Và vào thời điểm đó, Chúa đã đặt tôi ở giữa những tù nhân.’

Mojtaba nói về một bạn tù mà ông đã dẫn đến với Đấng Christ:

'Tôi nghe được thông điệp này từ Chúa: “Mojtaba, bất cứ điều gì con đã trải qua, xa gia đình, tất cả sự sỉ nhục, tất cả sự chịu khổ, tất cả nỗi đau và sự giam cầm đơn độc và mọi thứ con vẫn sẽ trải qua… Tất cả đều xứng đáng vì người đàn ông này đã đến với Đấng Christ.”'

Sứ điệp về Chúa Giê-su là sứ điệp quyền năng nhất trên thế giới. Đó là tin tốt lành, thay đổi cuộc sống, thay đổi các thành phố và nền văn hóa. Tuy nhiên, nó cũng là một thông điệp có thể dấy lên sự chống đối. Chúa trang bị cho bạn để truyền tải thông điệp này bằng cách ban cho bạn Chúa Thánh Linh.

Khôn ngoan

Thi Thiên 78:40-55

40 Đã bao lần họ phản loạn cùng Ngài trong sa mạc,
   Và làm buồn lòng Ngài giữa chốn hoang vu!
  41 Họ cứ tái diễn việc thử thách Đức Chúa Trời,
   Làm tổn thương Đấng thánh của Y-sơ-ra-ên.
  42 Họ không nhớ đến quyền năng của Ngài
   Trong ngày Ngài giải cứu họ khỏi kẻ thù;
  43Là khi Ngài làm các dấu lạ tại Ai Cập
   Và những phép mầu trong cánh đồng Xô-an.
  44Ngài biến các sông của chúng thành máu,
   Các dòng nước ấy không thể uống được.
  45Ngài sai muỗi mòng cắn nuốt chúng,
   Và ếch nhái tàn hại chúng;
  46Ngài phó hoa lợi chúng cho châu chấu,
   Giao sản vật chúng cho cào cào.
  47Ngài phá vườn nho chúng bằng mưa đá,
   Hủy vườn sung của chúng bằng tuyết giá.
  48Ngài phó đàn gia súc của chúng cho mưa đá,
   Giao bầy chiên chúng cho sấm sét.
  49Ngài trút trên chúng lửa giận dữ,
   Cơn thịnh nộ, sự rủa sả và tai ương,
   Tức là cả một đoàn thiên sứ hủy diệt được sai đến.
  50Ngài mở lối cho cơn giận của Ngài;
   Chẳng dung tha chúng khỏi sự chết,
   Nhưng phó mạng sống chúng cho dịch bệnh.
  51Ngài đánh giết mọi con đầu lòng Ai Cập,
   Tức là tinh hoa của sức lực trong các trại của Cham.
  52Rồi Ngài đem dân Ngài ra như con chiên,
   Dẫn dắt họ trong hoang mạc như một bầy chiên.
  53Ngài dẫn đưa họ an toàn, họ không lo sợ gì;
   Nhưng biển vùi lấp những kẻ thù của họ.
  54Ngài đưa họ đến bờ cõi thánh của Ngài,
   Tức là đến núi mà tay phải Ngài đã tạo ra.
\t
  55Ngài cũng đuổi các dân ngoại bang khỏi họ;
   Bắt thăm chia đất làm sản nghiệp,
   Đưa các bộ tộc Y-sơ-ra-ên vào ở trong trại của các dân ấy.

Bình luận

Giải nghĩa tin lành về sự cứu rỗi

Bạn sẽ không bao giờ hiểu hết tin tốt lành của phúc âm cho đến khi bạn hiểu tại sao bạn cần được giải cứu.

Chúa Giê-su, qua sự sống, cái chết và sự phục sinh của Ngài và ân điển của Chúa Thánh Linh, đã giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi. Ở đây chúng ta thoáng nhìn thấy Chúa đã giải cứu chúng ta ra khỏi những điều gì.

Đầu tiên, chúng ta thấy bản chất của tội lỗi. Tội lỗi là sự nổi loạn chống lại Thiên Chúa: ‘họ phản loạn cùng Ngài’ (c.40). Hành động đó không phải chỉ có một lần. Tác giả Thi thiên viết: “đã bao lần”(c.40-41). Tội lỗi đến từ việc không trông cậy Chúa, lời Chúa và công việc của Ngài (c.41–43)

Thứ hai, chúng ta thấy hậu quả của tội lỗi. Nó làm buồn lòng Chúa (c.40). Nó dẫn đến sự tức giận, thịnh nộ, rủa sả và tai ương (c.49). Cuối cùng nó dẫn đến cái chết (c.50).

Không chỉ người Ai Cập phạm tội (c.43–51) mà cả dân sự của Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời đã giải cứu họ (c.40–42). Ngài đã cứu chuộc họ (c.42): ‘Ngài đem dân Ngài ra như con chiên; Dẫn dắt họ trong hoang mạc như một bầy chiên’ (c.52). Ngài dẫn dắt họ cách an toàn nên họ không sợ hãi (c.53). Tất cả những điều này là sự chuẩn bị cho kế hoạch giải cứu vĩ đại của Đức Chúa Trời trong Chúa Giê-su.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn Ngài đã giải cứu và tha thứ cho con qua Chúa Giê-su. Cảm ơn Ngài đã dẫn dắt con và hướng dẫn con để con không cần phải lo sợ.
Tân ước

Công vụ 20:1-38

Phao-lô tại Ma-xê-đô-ni-a và Hi Lạp

1Khi sự rối loạn đã yên, Phao-lô mời các môn đồ đến để khích lệ họ, rồi chào từ giã mà lên dường đi Ma-xê-đô-ni-a. 2Ông đi qua khắp các miền ấy, dùng nhiều lời khích lệ các tín hữu, rồi đến Hi Lạp 3và ở lại đó ba tháng. Khi sắp xuống thuyền đi Sy-ri, Phao-lô bị người Do Thái lập mưu hãm hại, nên ông quyết định đi qua ngõ Ma-xê-đô-ni-a mà trở về. 4Cùng đi với ông có Sô-ba-tê, con Pi-ru, quê ở Bê-rê; A-ri-tạc và Sê-cun-đu quê ở Tê-sa-lô-ni-ca; Gai-út quê ở Đẹt-bơ; Ty-chi-cơ và Trô-phim quê ở A-si-a và Ti-mô-thê. 5Những người nầy đi trước và đợi chúng tôi tại Trô-ách. 6Còn chúng tôi, sau kỳ lễ Bánh Không Men thì xuống thuyền rời thành Phi-líp; năm ngày sau, chúng tôi gặp họ ở Trô-ách, rồi ở lại đó bảy ngày.

Phao-lô tại thành Trô-ách

7Ngày thứ nhất trong tuần lễ, chúng tôi nhóm lại để bẻ bánh. Phao-lô giảng luận cho các môn đồ; vì phải lên đường ngày mai nên ông cứ giảng luôn cho đến nửa đêm. 8Có nhiều đèn trong phòng cao nơi chúng tôi đang nhóm lại. 9Một thanh niên tên Ơ-tích đang ngồi trên cửa sổ ngủ gục trong khi Phao-lô giảng rất dài. Vì ngủ quá say, anh ta từ tầng lầu thứ ba té xuống; khi người ta đỡ anh dậy thì thấy anh đã chết. 10Nhưng Phao-lô bước xuống, nghiêng mình trên anh, ôm lấy anh và nói: “Đừng bối rối, anh ta vẫn còn sống!” 11Phao-lô trở lên lầu bẻ bánh và ăn; ông nói chuyện rất lâu cho đến sáng mới lên đường. 12Người ta đưa thanh niên ấy về nhà; anh vẫn còn sống nên mọi người đều được an ủi nhiều.

Phao-lô tại Mi-lê

13Chúng tôi đi trước, đáp thuyền đi A-sốt, là nơi chúng tôi sẽ đón Phao-lô; vì ông định đi đường bộ nên mới sắp đặt như thế. 14Gặp nhau tại A-sốt, chúng tôi đón ông xuống thuyền và cùng nhau đi đến Mi-ti-len. 15Rồi từ nơi đó, chúng tôi đi đường biển và ngày hôm sau thì đến ngang đảo Chi-ô. Qua ngày kế tiếp, chúng tôi ghé vào Sa-mốt và đi một ngày nữa thì tới Mi-lê. 16Vì Phao-lô đã quyết định chỉ đi ngang qua Ê-phê-sô, chứ không dừng lại để khỏi mất thì giờ tại A-si-a. Ông đi vội vã để nếu có thể thì có mặt ở Giê-ru-sa-lem vào ngày lễ Ngũ Tuần.

Phao-lô giảng cho các trưởng lão ở Ê-phê-sô

17Bấy giờ, từ Mi-lê, Phao-lô sai người đến Ê-phê-sô mời các trưởng lão trong Hội Thánh đến. 18Khi họ đến, ông nói với họ: “Anh em đều biết, từ ngày đầu tiên đặt chân đến A-si-a, tôi đã luôn luôn cư xử với anh em như thế nào. 19Tôi phục vụ Chúa một cách khiêm nhường, với nhiều nước mắt, và phải chịu nhiều thử thách do người Do Thái lập mưu hại tôi. 20Tôi rao truyền mọi điều lợi ích cho anh em, chẳng giữ lại điều gì, và dạy dỗ anh em nơi công chúng, hay từ nhà nầy sang nhà kia; 21tôi khuyến cáo cả người Do Thái lẫn người Hi Lạp về sự ăn năn đối với Đức Chúa Trời và đức tin nơi Đức Chúa Jêsus, Chúa chúng ta. 22Kìa, nay tôi được Thánh Linh thúc giục đi đến Giê-ru-sa-lem, chẳng biết điều gì sẽ xảy đến cho tôi ở đó; 23ngoại trừ Đức Thánh Linh đã báo trước cho tôi rằng trong mỗi thành, xiềng xích và hoạn nạn đang chờ đợi tôi. 24Nhưng tôi chẳng kể sự sống mình là quý, miễn sao hoàn tất cuộc đua và chức vụ tôi đã nhận lãnh nơi Chúa là Đức Chúa Jêsus, để công bố Tin Lành về ân điển Đức Chúa Trời
25Bây giờ, tôi biết rằng trong tất cả anh em mà tôi đã rao giảng về vương quốc Đức Chúa Trời, chẳng một ai sẽ thấy mặt tôi nữa 26Do đó, hôm nay tôi xác quyết trước mặt anh em rằng tôi vô tội về máu của tất cả anh em. 27Vì tôi đã công bố toàn bộ mục đích của Đức Chúa Trời cho anh em, không giữ lại điều gì. 28Anh em hãy giữ chính mình và luôn cả bầy chiên mà Đức Thánh Linh đã lập anh em làm kẻ coi sóc, để chăn dắt Hội Thánh của Đức Chúa Trời mà Ngài đã mua bằng chính huyết mình. 29Tôi biết rằng sau khi tôi ra đi, sẽ có muông sói dữ tợn đột nhập vào trong anh em, chẳng tiếc bầy chiên đâu. 30Ngay từ giữa anh em cũng sẽ dấy lên những người giảng những điều sai lạc để lôi cuốn các môn đồ theo họ. 31Vậy, hãy tỉnh thức, nhớ lại rằng trong suốt ba năm, hằng đêm và ngày, tôi không ngừng đổ nước mắt mà khuyên dạy mọi người. 32Bây giờ, tôi giao phó anh em cho Đức Chúa Trời và cho đạo ân điển của Ngài, là đạo có thể xây dựng và ban cơ nghiệp cho anh em cùng với tất cả những người được thánh hóa. 33Tôi chẳng ham bạc vàng, hay là quần áo của ai hết. 34Chính anh em biết hai bàn tay nầy đã cung ứng các nhu cầu của tôi và các bạn đồng lao của tôi. 35Tôi đã từng chỉ dạy cho anh em trong mọi việc rằng chúng ta phải cần cù làm việc như thế để giúp đỡ những người đau yếu, và nhớ lại lời chính Chúa là Đức Chúa Jêsus đã phán: ‘Ban cho có phước hơn nhận lãnh.’ ”  36Nói những lời ấy xong, Phao-lô quỳ xuống và cầu nguyện với tất cả anh em. 37Mọi người đều khóc lóc và ôm lấy cổ Phao-lô mà hôn. 38Họ đau buồn nhất là khi nghe ông nói rằng họ sẽ chẳng còn thấy mặt ông nữa. Rồi họ tiễn ông xuống tàu.

Bình luận

Rao truyền tin mừng về ân điển Chúa

Đừng lãng phí một ngày nào trong cuộc đời quý giá mà Chúa đã ban cho bạn. Dù bạn được kêu gọi để làm gì, cho dù hoàn cảnh của bạn có khó khăn đến đâu, bạn vẫn có thể nhận lãnh sự kêu gọi của mình và hoàn thành một cách đầy vui mừng.

Thông điệp của phúc âm là một thông điệp vô cùng khích lệ. Phao-lô đi đến đâu ông cũng khích lệ họ “hãy tiếp tục làm tốt công việc của mình” (c.). Khi đi khắp nơi, ‘Ông...dùng nhiều lời khích lệ các tín hữu’ (c.2).

Phao-lô truyền giảng phúc âm một cách mạnh mẽ. Thật khó để ngăn ông ấy rao giảng phúc âm. Tại Trô-ách, ông “cứ giảng luôn” (c.7). Khi 'Phao-lô giảng rất dài', Ơ-tích ngủ say, ngã ra khỏi cửa sổ và chết. Phao-lô đã khiến anh ta sống lại từ cõi chết và sau đó ‘nói chuyện rất lâu cho đến sáng!’ (c.11).

Phải mất rất nhiều thời gian để dừng một nhà truyền giáo lại khi người đó đã bắt đầu - các thành viên của hội thánh chết và sống lại chỉ gây ra sự gián đoạn như giờ giải lao vậy!

Tận dụng mọi cơ hội để rao truyền tin lành. Phao-lô nói: ‘Tôi rao truyền mọi điều lợi ích cho anh em, chẳng giữ lại điều gì... Tôi đã công bố toàn bộ mục đích của Đức Chúa Trời cho anh em, không giữ lại điều gì’ (c.20,27). Ông đã dạy dỗ cả nơi công chúng và từ nhà nầy sang nhà kia (c.20).

Thật là một công việc vất vả (c.35). Phao-lô đã chịu nhiều thử thách (c.19). Ông ấy không sợ chết trong quá trình rao giảng của mình. Ông ấy không coi mình là người quá quan trọng: ‘Nhưng tôi chẳng kể sự sống mình là quý, miễn sao hoàn tất cuộc đua và chức vụ tôi đã nhận lãnh nơi Chúa là Đức Chúa Jêsus’ (c.24).

Ông ấy biết rằng công việc mình đang làm không phải là chuyến dã ngoại 'vì Đức Thánh Linh đã báo trước cho tôi rằng trong mỗi thành, xiềng xích và hoạn nạn đang chờ đợi tôi’ (c.23). Giống như Mojtaba Hosseini, ông đã bị thử thách cách khắc nghiệt. Có rất nhiều đau đớn.

Tại sao những điều này thật xứng đáng để chịu đựng? Chúng ta thấy có ba lý do:

1. Sức mạnh của lời nói
Bạn có sứ điệp quyền năng nhất trên thế giới. Phao-lô đi khắp nơi rao giảng sứ điệp ‘ân điển của Đức Chúa Trời’ (c.24), ‘sự nhân từ quý giá phi thường của Đức Chúa Trời’ . Đó là “sự thật”.

Tất cả là về Chúa Giê-su. Ân điển là tình yêu của Chúa dành cho bạn dù bạn không xứng đáng có được. Điều đó khả thi là nhờ Chúa Giê-su và ‘chính huyết' của Ngài (c.28). Đó là món quà vô giá, không thể mua được.

Làm thế nào để bạn nhận được món quà đó? Đầu tiên, hãy quay về với Chúa để ăn năn (c.21). Ăn năn thật là một từ có nghĩa tích cực. Nó có nghĩa là quay lưng lại với tội lỗi và đến với Chúa.

Thứ hai, hãy đặt niềm tin vào Chúa Giê-su của chúng ta. Bạn nhận được món quà bởi đức tin nơi Chúa Giê-su.

2. Quyền năng của Đức Thánh Linh
Bạn có Đức Thánh Linh sống trong bạn. Tất cả những ai ăn năn tội lỗi của mình và đặt đức tin nơi Chúa Giê-su đều nhận được Đức Thánh Linh. Phao-lô nói về việc ông được “Thánh Linh thúc giục” (c.22). Đức Thánh Linh phán với chúng ta. Chính Chúa Thánh Linh xức dầu và dấy lên các nhà lãnh đạo.

3. Sức mạnh của sự cho đi
Bạn sẽ được ban phước khi bạn cho đi. Phao-lô biết rằng tiền bạc không phải là chìa khóa của hạnh phúc: ‘…nhớ lại lời chính Chúa là Đức Chúa Jêsus đã phán: ‘Ban cho có phước hơn nhận lãnh”’ (c.35).

Phao-lô rao giảng ‘toàn bộ mục đích của Đức Chúa Trời’ (c.27). Bao gồm rất nhiều điều! Trong đoạn kinh thánh này, chúng ta chỉ có được một cái nhìn thoáng qua về những mục đích của Đức Chúa Trời. Nhưng rõ ràng có bao gồm lời Chúa (c.32), sự cầu nguyện (c.36), một hội thánh gồm những người chấp sự và người chăn (c.28), lễ bẻ bánh (c.7–11), sự nên thánh (c.32), giúp đỡ người yếu (c.35), và nhiều điều khác nữa.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn Ngài đã ban cho con sức mạnh của Chúa Thánh Linh. Xin cho con can đảm đương đầu với gian khổ, nỗi đau và mọi trở ngại khác để ‘về đích’ và ‘hoàn thành việc’ Chúa giao.
Cựu Ước

2 Các Vua 1:1-2:25

1

Lịch sử các vua sau cùng của Y-sơ-ra-ên và Giu-đa

Bệnh của A-cha-xia

1Sau khi A-háp băng hà, người Mô-áp nổi lên chống lại Y-sơ-ra-ên.
2Vua A-cha-xia té ngang qua lan can trên lầu của mình tại Sa-ma-ri và ngã bệnh. Vua sai sứ giả đi và dặn rằng: “Hãy đi cầu vấn Ba-anh Xê-bụt, thần của Éc-rôn, để xem ta có thể qua khỏi bệnh nầy không?”

3Nhưng thiên sứ của Đức Giê-hô-va phán với Ê-li, người Thi-sê-be: “Hãy trỗi dậy, đi lên đón các sứ giả của vua Sa-ma-ri, và nói với họ: ‘Trong Y-sơ-ra-ên không có Đức Chúa Trời hay sao mà các ngươi đi cầu vấn Ba-anh Xê-bụt, thần của Éc-rôn?’ 4Vì vậy, Đức Giê-hô-va phán thế nầy: ‘Ngươi sẽ không xuống khỏi giường mà ngươi đã nằm, nhưng ngươi chắc chắn sẽ chết.’” Ê-li vâng lời ra đi.

5Khi các sứ giả trở về với A-cha-xia, vua hỏi họ: “Tại sao các ngươi trở về?” 6Họ đáp: “Có một người đi lên, gặp chúng tôi và nói: ‘Hãy trở về với vua đã sai các ngươi và nói với vua rằng Đức Giê-hô-va phán: Trong Y-sơ-ra-ên không có Đức Chúa Trời hay sao mà ngươi sai sứ giả đi cầu vấn Ba-anh Xê-bụt, thần của Éc-rôn? Vì thế, ngươi sẽ không xuống khỏi giường mà ngươi đã nằm, nhưng ngươi chắc chắn sẽ chết.’”

7Vua hỏi họ: “Người đi lên, gặp các ngươi và nói những lời ấy trông như thế nào?”

8Họ đáp: “Người ấy mặc áo lông và thắt lưng bằng dây da.” Vua nói: “Đó là Ê-li, người Thi-sê-be.”

9Vua sai một viên quan chỉ huy năm mươi quân đem năm mươi quân của mình đi lên gặp Ê-li. Lúc ấy, Ê-li đang ngồi trên một đỉnh đồi. Viên quan nói với ông: “Hỡi người của Đức Chúa Trời, vua bảo ông: ‘Hãy xuống!’”

10Nhưng Ê-li trả lời với quan chỉ huy năm mươi quân: “Nếu ta là người của Đức Chúa Trời, nguyện lửa từ trời giáng xuống thiêu hủy ngươi cùng với năm mươi quân của ngươi!” Lửa từ trời liền giáng xuống thiêu hủy viên quan ấy và năm mươi quân của ông ta.

11Vua lại sai một viên quan chỉ huy năm mươi quân khác đem năm mươi quân đi lên gặp Ê-li. Viên quan nầy nói với Ê-li: “Hỡi người của Đức Chúa Trời, vua truyền cho ông: ‘Hãy xuống ngay!’”

12Nhưng Ê-li trả lời: “Nếu ta là người của Đức Chúa Trời, nguyện lửa từ trời giáng xuống thiêu hủy ngươi cùng với năm mươi quân của ngươi!” Lửa của Đức Chúa Trời từ trời liền giáng xuống thiêu hủy viên quan ấy và năm mươi quân của ông ta.

13Vua lại sai viên quan chỉ huy năm mươi quân thứ ba đem năm mươi quân đi. Viên quan nầy đi lên, và khi đến nơi thì quỳ xuống trước mặt Ê-li, khẩn khoản: “Hỡi người của Đức Chúa Trời, xin ông quý trọng mạng sống của tôi và mạng sống của năm mươi người nầy, là những đầy tớ của ông. 14Kìa, lửa từ trời đã giáng xuống thiêu hủy hai quan trước cùng với các toán năm mươi quân của họ. Nhưng bây giờ, xin ông quý trọng mạng sống tôi.”

15Thiên sứ của Đức Giê-hô-va nói với Ê-li: “Hãy đi xuống với người nầy, đừng sợ gì cả.” Vậy, Ê-li liền đi xuống với viên quan nầy để gặp vua.

16Ông nói với vua: “Đức Giê-hô-va phán thế nầy: ‘Có phải trong Y-sơ-ra-ên không có Đức Chúa Trời để cầu vấn hay sao mà ngươi sai sứ giả đến cầu vấn Ba-anh Xê-bụt, thần của Éc-rôn? Vì thế, ngươi sẽ không xuống khỏi giường mà ngươi đã nằm, vì ngươi chắc chắn sẽ chết.’” 17Vậy, A-cha-xia qua đời đúng như lời Đức Giê-hô-va đã dùng Ê-li tuyên phán.

Vì A-cha-xia không có con trai nên Giô-ram lên ngai kế vị vào năm thứ nhì của Giô-ram, con Giô-sa-phát, vua Giu-đa. 18Các việc khác mà A-cha-xia đã làm đều được chép trong sách lịch sử các vua Y-sơ-ra-ên.
2

Ê-li được cất lên trời

1Khi Đức Giê-hô-va sắp đem Ê-li lên trời trong một cơn gió lốc, Ê-li và Ê-li-sê rời Ghinh-ganh. 2Ê-li nói với Ê-li-sê: “Hãy ở lại đây, vì Đức Giê-hô-va sai ta đi đến Bê-tên.” Nhưng Ê-li-sê thưa: “Con chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống và chỉ mạng sống thầy mà thề, con không rời khỏi thầy đâu.” Vậy, họ đi xuống Bê-tên.

3Môn đồ của các nhà tiên tri ở Bê-tên đến hỏi Ê-li-sê: “Anh có biết rằng ngày nay Đức Giê-hô-va sẽ đem thầy của anh lên khỏi anh chăng?”

Ông đáp: “Tôi biết chứ! Các anh hãy im lặng.”

4Ê-li lại nói với Ê-li-sê: “Nầy Ê-li-sê, hãy ở lại đây, vì Đức Giê-hô-va sai ta đi đến Giê-ri-cô.”

Nhưng Ê-li-sê đáp: “Con chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống và chỉ mạng sống thầy mà thề, con không rời khỏi thầy đâu.” Vậy, họ đi đến Giê-ri-cô.

5Môn đồ của các nhà tiên tri ở Giê-ri-cô đến gần Ê-li-sê, và hỏi: “Anh có biết rằng ngày nay Đức Giê-hô-va sẽ đem thầy của anh lên khỏi anh chăng?” Ông đáp: “Tôi biết chứ! Các anh hãy im lặng.”

6Ê-li nói với Ê-li-sê: “Hãy ở lại đây, vì Đức Giê-hô-va sai ta đi đến Giô-đanh.”

Nhưng Ê-li-sê thưa: “Con chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống và chỉ mạng sống thầy mà thề, con không rời khỏi thầy đâu.” Vậy hai người tiếp tục đi.

7Có năm mươi người trong số môn đồ của các nhà tiên tri đi theo, đứng ở đằng xa, đối diện nơi Ê-li và Ê-li-sê đang đứng bên bờ sông Giô-đanh. 8Ê-li lấy áo choàng của mình, cuộn lại và đập xuống nước. Nước sông rẽ ra hai bên, và hai người đi ngang qua trên đất khô.

9Khi đã qua sông, Ê-li nói với Ê-li-sê: “Hãy xin điều con muốn ta làm cho con, trước khi ta được đem lên khỏi con.”

Ê-li-sê thưa: “Xin thần của thầy giáng trên con gấp đôi.”

10Ê-li nói: “Con xin một điều khó. Nhưng nếu con thấy ta lúc được đem lên khỏi con thì sẽ được như thế; nếu không, thì không được.”

11Trong khi họ vừa đi vừa nói chuyện với nhau, kìa, có một chiếc xe bằng lửa và các ngựa lửa phân rẽ hai người, rồi Ê-li lên trời trong một cơn gió lốc. 12Ê-li-sê nhìn thấy thì kêu lên: “Cha của con ơi! Cha của con ơi! Xe và ngựa chiến của Y-sơ-ra-ên!” Rồi ông không còn thấy thầy mình nữa. Ông nắm áo mình xé ra làm hai mảnh.

13Ê-li-sê nhặt lấy chiếc áo choàng từ Ê-li rơi xuống. Ông trở về và đứng bên bờ sông Giô-đanh. 14Rồi ông lấy chiếc áo choàng từ Ê-li rơi xuống, đập xuống nước và nói: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Ê-li ở đâu?” Khi Ê-li-sê đập xuống nước giống như Ê-li thì nước liền rẽ ra hai bên, và ông đi ngang qua.

15Khi môn đồ của các nhà tiên tri ở Giê-ri-cô thấy Ê-li-sê từ đằng xa thì nói: “Thần của Ê-li ngự trên Ê-li-sê.” Họ đến đón ông, sấp mình xuống đất trước mặt ông 16và nói: “Nầy, trong số các đầy tớ của ông có năm mươi người lực lưỡng. Xin cho họ đi tìm thầy của ông. Có lẽ Thần của Đức Giê-hô-va đem người lên rồi đặt trên một ngọn núi hoặc trong một thung lũng nào chăng?”

Ê-li-sê đáp: “Đừng sai họ đi.”

17Nhưng họ cố nài nỉ mãi đến nỗi ông miễn cưỡng nói: “Hãy sai họ đi đi!” Họ liền sai năm mươi người đi tìm kiếm suốt ba ngày, nhưng chẳng tìm thấy Ê-li. 18Khi họ trở về, Ê-li-sê vẫn ở tại Giê-ri-cô. Ông nói với họ: “Chẳng phải tôi đã bảo các anh đừng đi đó sao?”

Báp tem nước

19Dân trong thành nói với Ê-li-sê: “Như chúa đã thấy, địa thế của thành thì tốt, nhưng nước thì độc và đất thì không sinh hoa màu.”

20Ông bảo: “Hãy đem cho tôi một cái bát mới và bỏ muối vào đó.” Vậy họ đem bát muối đến cho ông.

21Ông đi đến nguồn nước, đổ muối xuống và nói: “Đức Giê-hô-va phán thế nầy: ‘Ta đã chữa lành nguồn nước nầy, nó sẽ không còn gây chết chóc hoặc làm cho đất không sinh hoa màu nữa.’” 22Vậy, nước ấy hóa lành cho đến ngày nay, như lời Ê-li-sê đã nó

Ê-li-sa làm phép lạ

23Từ đó, Ê-li-sê đi lên Bê-tên. Ông đang đi dọc đường thì có bọn trẻ con trong thành kéo ra chế nhạo ông rằng: “Lão hói đầu, hãy lên! Lão hói đầu, hãy lên!” 24Ông quay lại nhìn và nhân danh Đức Giê-hô-va mà nguyền rủa chúng. Lập tức có hai con gấu cái từ trong rừng đi ra, vồ xé bốn mươi hai đứa trong bọn chúng.  25Từ đó, Ê-li-sê đến núi Cạt-mên, rồi trở về Sa-ma-ri.

Bình luận

Loan báo tin lành về Chúa Giê-su

Những nhà lãnh đạo giỏi đào tạo những người kế cận. Đây là một trong những ví dụ trong Kinh thánh về sự kế nhiệm thành công.

Một người cố vấn tốt là một món quà tuyệt vời. Ê-li là người cố vấn cho Ê-li-sê và truyền lại quyền năng của mình cho ông ấy. Ê-li-sê đã xin, ‘Xin thần của thầy giáng trên con gấp đôi’ (2:9). Ông muốn được nên thánh, giống như người thầy của mình.

Ê-li nói với ông ấy rằng ông ấy có thể nhận được những gì ông ấy cầu xin nếu kiên trì theo ông đến cùng: ‘Nhưng nếu con thấy ta lúc được đem lên khỏi con thì sẽ được như thế; nếu không, thì không được' (v.10).

'Khả năng gắn bó' rất quan trọng trong chức vụ. Thật dễ dàng để bắt đầu với sự sốt sắng và nhiệt tình, nhưng không phải ai cũng có ‘sự gắn bó’ để chịu đựng công việc khó khăn, vất vả và thất vọng và nhìn nhận thấu đáo mọi việc cho đến cùng theo cách mà Ê-li-sê đã làm.

Ê-li-sê quả thật đã nhận được ‘một phần gấp đôi’. (Sách Các Vua ghi lại rằng Ê-li-sê đã làm nhiều phép lạ gấp đôi người thầy của mình.) Áo choàng của Ê-li rơi trên người Ê-li-sê (c.13). Tất cả những người đang theo dõi đều thấy rõ Ê-li-sê là người được xức dầu kế vị: “thần của Ê-li ngự trên Ê-li-sê” (c.15).

Câu chuyện về Ê-li và quyền năng phi thường của ông khi gọi lửa từ trời xuống (1:12) và rẽ nước sông (2:8), nên được đọc dưới ánh sáng của Tân Ước. Ê-li là hình ảnh báo trước của Giăng Báp-tít. Giăng đã phục vụ trong ‘tinh thần và quyền năng của Ê-li (Lu-ca 1:17), dọn đường cho Chúa Giê-su.

Chúa Giê-su nói rằng bạn còn tốt hơn cả Ê-li hay Ê-li-sê. Ngài nói, 'trong những người do người nữ sinh ra, không ai cao trọng hơn Giăng Báp-tít' (Ê-li, người sẽ đến). Tuy nhiên, Ngài lại nói, 'người nhỏ nhất trong vương quốc thiên đàng còn cao trọng hơn ông ấy' (Ma-thi-ơ 11:11). Mọi Cơ đốc nhân đều ở vị trí tốt hơn Ê-li và Giăng Báp-tít vì ít nhất hai lý do.

Thứ nhất, bạn đang ở vị trí thuận lợi hơn để rao giảng tin mừng về Chúa Giê-su. Thứ hai, bạn có món quà của Chúa Thánh Linh được ban vào ngày Lễ Ngũ Tuần. Mọi Cơ đốc nhân ('bất cứ ai nhỏ nhất trong vương quốc thiên đàng') đều có cơ hội công bố phúc âm trong quyền năng của Đức Thánh Linh - thông điệp quyền năng nhất trên thế giới.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn đặc ân tuyệt vời mà Ngài đã ban cho con và mọi Cơ đốc nhân – có thể truyền giảng sứ điệp quyền năng nhất trên thế giới. Cảm ơn Chúa vì sứ điệp này đã thay đổi cuộc sống, cộng đồng và nền văn hóa.

Pippa chia sẻ

Hai lời cảnh cáo trong các phân đoạn hôm nay:

  1. Đừng thô lỗ với những người đàn ông hói đầu (2 Các Vua 2:23-25)
  2. Nếu người giảng cứ tiếp tục, hãy tìm một nơi thoải mái (và an toàn!) để chợp mắt, điều đã không xảy ra trong Công vụ 20:7-12.

Câu kinh thánh trong ngày

Công vụ 20:35b

'Lời chính Chúa là Đức Chúa Jêsus đã phán: ‘Ban cho có phước hơn nhận lãnh.’'

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Các trích dẫn Kinh thánh được đánh dấu (AMP) lấy từ Kinh thánh Amplified®, Bản quyền © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 của The Lockman Foundation. Được sử dụng bởi sự cho phép. (www.Lockman.org)

Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

Change Language

Bible in One Year is available in the following languages:

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more