Ngày 178

Chúa của Những phép lạ

Khôn ngoan Thi Thiên 78:17-31
Tân ước Công vụ 17:22 - 18:8
Cựu Ước 1 Các Vua 18:16 - 19:21

Giới thiệu

Sau một buổi Hội Nghị Alpha vào cuối tuần, một người lính tên là Quincy Bellot đã viết cho tôi: 'Cơn đau này bắt đầu với tôi từ mười hai năm trước. Sau khi gia nhập Thủy quân lục chiến Hoàng gia Anh, bệnh trở nên vô cùng tồi tệ. Sụn dưới xương bánh chè đã biến mất hoàn toàn. Năm ngoái là năm tồi tệ nhất khi dây chằng và gân của tôi bị rách và xương bánh chè bị lệch một góc bốn mươi lăm độ. Đó thật là một quá trình dài và đau đớn. Tôi không thể ngồi hoặc đứng quá lâu.

‘Nói tóm lại, tôi đã quyết định thử Chúa và thử tham gia Alpha. Tôi trở về từ Alpha Weekend và đồng ý đến với Hội Thánh HTB sau nhiều đắn đo. Tôi nghe mọi người làm chứng và tôi đã nghĩ, "ừ, ừ, ừ". Khi ai đó nói [thông điệp đầy kiến thức] về vấn đề về sụn, tôi đã hít một hơi sâu nhất mà tôi từng hít. Tôi đồng ý để được cầu thay. Tôi cảm thấy Chúa đang hành động trên đầu gối của tôi. Tôi khuỵu gối xuống để kiểm tra và thật lạ là tôi không thấy đau. Điều đó thật kỳ diệu. Tôi đã chạy bộ tối qua… đây là lần đầu tiên sau một thời gian rất dài tôi không có sự đau đớn nào. Chúa là có thật.’ Và tôi đã đặt tiêu đề cho Email là ‘Đầu gối hoàn toàn mới!!’

Đức Chúa Trời thật là Chúa của những phép lạ.

Khôn ngoan

Thi Thiên 78:17-31

17Dù vậy họ cứ phạm tội với Ngài,
\t\t\tPhản nghịch cùng Đấng Chí Cao trong hoang mạc.

18Họ cố tình thử thách Đức Chúa Trời,
\t\t\tĐòi bằng được thức ăn mà mình thích.

19Họ nói nghịch lại Đức Chúa Trời rằng:
\t\t\t“Đức Chúa Trời có thể dọn bàn trong hoang mạc được sao?

20Dù Ngài đã đập vầng đá
\t\t\tCho nước phun ra thành suối,
\t\t\tLiệu Ngài có thể ban bánh
\t\t\tVà cung cấp thịt cho dân Ngài được chăng?”

21Nghe vậy, Đức Giê-hô-va liền nổi giận;
\t\t\tMột ngọn lửa thiêu đốt Gia-cốp,
\t\t\tVà cơn giận nổi lên cùng Y-sơ-ra-ên.

22Vì họ không tin Đức Chúa Trời,
\t\t\tCũng chẳng nhờ cậy sự cứu rỗi của Ngài.

23Tuy nhiên, Ngài truyền cho các tầng mây trên cao
\t\t\tVà mở các cửa trên trời,

24Ban mưa ma-na xuống cho họ ăn,
\t\t\tVà ban cho họ lương thực từ trời.

25Người phàm được ăn bánh của thiên sứ;
\t\t\tNgài cung cấp cho họ thức ăn dồi dào.

26Từ trời, Ngài khiến gió đông thổi tới,
\t\t\tDùng quyền năng dẫn gió nam về.

27Ngài đổ cơn mưa thịt trên họ nhiều như bụi,
\t\t\tVà chim bay đến nhiều như cát biển;

28Ngài khiến các vật đó rơi xuống giữa trại quân,
\t\t\tChung quanh nơi ở của họ.

29Như vậy họ được ăn no nê thỏa thích,
\t\t\tNgài ban cho họ điều họ thèm muốn.

30Nhưng trước khi họ thỏa cơn thèm muốn,
\t\t\tThức ăn vẫn còn trong miệng họ,

31Thì cơn giận của Đức Chúa Trời nổi lên cùng họ;
\t\t\tNgài giết những kẻ mập mạnh hơn hết,
\t\t\tĐánh hạ những người trai trẻ của Y-sơ-ra-ên.

Bình luận

Đón nhận phép lạ của sự chu cấp từ Đức Chúa Trời

Tác giả Thi Thiên tiếp tục thuật lại lịch sử cuộc hành trình của dân sự Chúa từ xứ Ai Cập đến vùng Đất hứa. Bất chấp sự chu cấp kỳ diệu từ Đức Chúa Trời, họ vẫn ‘phạm tội nhiều hơn’, nổi loạn và ‘rên rỉ như những đứa trẻ hư’ (c.17–19).

Dù sao đi nữa Đức Chúa Trời vẫn giúp họ. Ngài ‘ban mưa ma-na xuống cho họ ăn, và ban cho họ lương thực từ trời’ (c.24). Điều này báo hiệu trước thức ăn thiêng liêng mà Chúa Giê-su cung cấp (Giăng 6:30–35).

Tương tự như vậy, ‘Dù Ngài đã đập vầng đá, cho nước phun ra thành suối’ (Thi Thiên 78:20). Bằng một cách kỳ diệu, Đức Chúa Trời đã chu cấp nước từ một tảng đá. Tuy nhiên, dân sự vẫn nghi ngờ Đức Chúa Trời ‘Vì họ không tin Đức Chúa Trời cũng chẳng nhờ cậy sự cứu rỗi của Ngài’ (c.22). Mặc dù các phép lạ rất tuyệt vời, nhưng không phải lúc nào những điều đó cũng khiến con người ta tin cậy vào Đức Chúa Trời.

Phép lạ nước chảy ra từ hòn đá đã thực sự xảy ra, nhưng điều này còn báo trước và dự đoán trước một điều còn kỳ diệu hơn thế nữa. Thánh Phao-lô viết, ‘tất cả cùng uống một thức uống thiêng liêng; vì họ uống nơi một tảng đá thiêng liêng đi với họ; tảng đá ấy chính là Đấng Christ.’ (1 Cô-rinh-tô 10:4).

Chúa Giê-su phán: “Nếu người nào khát, hãy đến với Ta mà uống. 38Người nào tin Ta thì những dòng sông sự sống sẽ tuôn tràn từ lòng mình, đúng như Kinh Thánh đã nói.” Ngài nói điều nầy chỉ về Thánh Linh mà những người tin Ngài sẽ nhận được…’ (Giăng 7:37–39).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn Chúa vì 'nước hằng sống' của Đức Thánh Linh Đấng đang sống trong con. Xin giúp con trở thành người đem sự sống mầu nhiệm này cho tất cả những người con gặp gỡ hôm nay.
Tân ước

Công vụ 17:22 - 18:8

22 Bấy giờ, Phao-lô đứng giữa A-rê-ô-pa nói rằng: “Thưa quý vị là người A-thên, tôi nhận thấy trên mọi phương diện, quý vị thật là những người sùng đạo. 23 Vì khi đi khắp thành phố, quan sát các nơi thờ phượng của quý vị, tôi thấy một bàn thờ có khắc chữ: THỜ THẦN KHÔNG BIẾT. Vậy, Đấng quý vị thờ mà không biết đó, chính là Đấng tôi đang rao truyền cho quý vị đây.

24Đức Chúa Trời là Đấng đã dựng nên thế giới và mọi vật trong đó, là Chúa của đất trời, không ngự trong các đền miếu bởi tay người làm nên. 25Ngài cũng chẳng cần tay người phục vụ như thể Ngài cần điều gì, vì chính Ngài là Đấng ban sự sống, hơi thở và mọi thứ khác cho mọi người. 26Từ một người, Ngài đã làm nên mọi dân tộc và khiến họ sống trên khắp mặt đất. Ngài ấn định thời kỳ và ranh giới cho họ cư trú, 27để họ dò dẫm, tìm kiếm Đức Chúa Trời và có thể gặp được Ngài, mặc dù Ngài chẳng ở xa mỗi người trong chúng ta. 28Vì ở trong Ngài, chúng ta được sống, hoạt động và hiện hữu, như một vài thi nhân của quý vị có nói: ‘Chúng ta cũng là dòng dõi của Ngài.’

29Vậy, đã là dòng dõi Đức Chúa Trời, thì chúng ta đừng nghĩ rằng Đấng Thiêng Liêng giống như hình tượng bằng vàng, bạc, hay đá do nghệ thuật và trí tưởng tượng của con người làm ra. 30Thế thì, Đức Chúa Trời đã bỏ qua các thời kỳ ngu dại đó; nhưng bây giờ, Ngài ra lệnh mọi người ở khắp mọi nơi phải ăn năn. 31Vì Ngài đã ấn định một ngày mà Ngài sẽ lấy sự công chính phán xét thế gian bởi Người Ngài đã lập. Và để xác chứng cho mọi người thấy, Ngài đã khiến Người sống lại từ cõi chết.”

32Khi nghe nói về sự sống lại từ cõi chết, một số người chế giễu, nhưng một số khác lại nói: “Chúng tôi muốn nghe ông nói chuyện nầy một lần nữa.” 33Vậy, Phao-lô rời khỏi họ. 34Nhưng có mấy người đi theo ông và tin nhận Chúa, trong số đó có Đê-ni là một thành viên hội đồng A-rê-ô-pa, và một phụ nữ tên Đa-ma-ri, cùng những người khác nữa.

Phao-lô tại Cô-rinh-tô

1Sau đó, Phao-lô rời A-thên đi Cô-rinh-tô. 2Tại đó, ông gặp một người Do Thái tên A-qui-la, quê ở xứ Pông, cùng với vợ là Pê-rít-sin mới từ I-ta-li-a đến đây, vì vua Cơ-lốt đã ra lệnh cho tất cả người Do Thái phải rời khỏi Rô-ma. Phao-lô đến thăm họ; 3vì cùng làm nghề may trại nên Phao-lô ở nhà hai người để làm việc với nhau. 4Vào mỗi ngày sa-bát, Phao-lô giảng luận trong nhà hội, cố thuyết phục người Do Thái lẫn người Hi Lạp.

5Khi Si-la và Ti-mô-thê từ Ma-xê-đô-ni-a đến thì Phao-lô chỉ chuyên lo việc giảng dạy, minh chứng cho người Do Thái rằng Đức Chúa Jêsus chính là Đấng Christ. 6Nhưng vì họ chống đối và nói phạm thượng, nên ông giũ áo mà bảo họ rằng: “Máu các ông đổ lại trên đầu các ông! Còn tôi thì vô tội. Từ nay, tôi sẽ đi đến với các dân ngoại.”

7Phao-lô rời khỏi đó, vào nhà một người tên Ti-ti-u Giút-tu, người kính thờ Đức Chúa Trời; nhà ông ở bên cạnh nhà hội. 8Bấy giờ Cơ-rít-pu, viên quản lý nhà hội, cùng cả nhà ông đều tin Chúa. Cũng có nhiều người Cô-rinh-tô nghe Phao-lô giảng thì tin và nhận báp-têm.

Bình luận

Tin vào phép lạ sự phục sinh của Chúa Giê-su

Thông điệp là: Chúa Giê-su. Khi ở A-thên, Phao-lô bắt đầu nói chuyện với mọi người bằng trình độ của họ. Ông không bắt đầu với Kinh Thánh Cựu Ước, như ông đã làm với người Do Thái - tuyên bố Chúa Giê-su là Đấng cứu thế. Thay vào đó, ông bắt đầu với việc họ tôn thờ một quyền lực cao hơn, một 'Thần không biết' (17:23a), và sử dụng điều đó để giải thích về Chúa Giê-su cho họ.

Sự rao giảng của Phao-lô thật sự thuyết phục. Thay vì quở trách họ vì sự thờ hình tượng của họ, ông nói: “Đấng quý vị thờ mà không biết đó, chính là Đấng tôi đang rao truyền cho quý vị đây” (c.23b). Ông nói ba điều về Đức Chúa Trời: Ngài là Đấng sáng tạo (c.24), Ngài Đấng ban sự sống (Ngài không cần chúng ta) (c.25) nhưng tất cả chúng ta đều cần Ngài (c.27–28).

Phao-lô tiếp tục dẫn chứng một trong những nhà thơ của họ một cách mà mọi người đều tán thành: ‘như một vài thi nhân của quý vị có nói’ (c.28). Những Cơ đốc nhân không có quyền cầm giữ lẽ thật. Đức Chúa Trời đã bày tỏ chính Ngài trong sự sáng tạo và chúng ta tìm thấy những sự hiểu biết rõ rệt trong thế gian này .

Bài giảng của ông lên đến đỉnh điểm với lời tuyên bố về phép lạ vĩ đại nhất và quan trọng nhất trong lịch sử: sự phục sinh của Chúa Giê-su (c.30-31). Phao-lô khẳng định ông có bằng chứng lịch sử về sự phục sinh. Ông đã gặp Chúa Giê-su phục sinh trên đường đi Đa-mách.

Ý nghĩa của điều này là rất lớn. Sự chết không phải là dấu chấm hết của Chúa Giê-su và nó cũng sẽ không phải là dấu chấm hết của bạn và tôi. Bạn sẽ được sống lại. Tại đây, Phao-lô nói rằng sự phục sinh là bằng chứng cho thấy Đức Chúa Trời đã ấn định một ngày khi Ngài sẽ phán xét thế giới một cách công bằng bởi người mà Ngài đã chỉ định: Chúa Giê-su. Phao-lô đã cho mọi người cơ hội để đáp ứng với sứ điệp này.

Cách đáp ứng của họ khi nghe bài giảng về Chúa Giê-su và sự sống lại của kẻ chết rất tương tự như những gì chúng ta trải nghiệm ngày nay.

  1. Một số người chế nhạo
    ‘Một số người chế giễu.’ (c.32a). Đừng ngạc nhiên nếu bạn nhận được phản ứng này từ một số người.

  2. Một số người quan tâm ‘Nhưng một số khác lại nói: “Chúng tôi muốn nghe ông nói chuyện nầy một lần nữa”’ (c.32b). Nhiều người ngày nay, cũng như trước đây, thực sự quan tâm nhưng họ cần thời gian để nghe thêm và suy nghĩ thấu đáo về những điều đó. Các khóa học như Alpha tạo cơ hội cho mọi người thực hiện điều này.

  3. Một số người đã tin ‘Nhưng có mấy người đi theo ông và tin nhận Chúa’ (c.34). Họ tin ngay tức thì. Điều này thật hiếm thấy nhưng cũng thật tuyệt vời khi người ta tin nhận Chúa Giê-su ngay lần đầu tiên họ nghe nói về ngài.

Khi Phao-lô đến Cô-rinh-tô, có lẽ ông đã rao giảng cùng một thông điệp về Chúa Giê-su và sự phục sinh. Phao-lô giảng luận trong nhà hội, cố thuyết phục người Do Thái lẫn người Hi Lạp’ (18:4). Ông không đòi hỏi họ thực hành niềm tin mù quáng. Niềm tin của bạn không phải là phi lý. Những sự thật về cuộc đời, sự chết và sự phục sinh của Chúa Giê-su đưa ra những lý do để chúng ta tin. Điều này có thể thuyết phục mọi người dựa trên cơ sở các chứng cớ. Nếu Chúa Giê-su được phục sinh một cách lạ lùng từ cõi chết, đó là bằng chứng Chúa Giê-su là Đấng Christ (c.5).

Một lần nữa, cũng như ở A-thên, đã có những phản ứng khác nhau. Một số người đã nói phạm thượng (c.6). Nhưng một số người đã tin – ‘Bấy giờ Cơ-rít-pu, viên quản lý nhà hội, cùng cả nhà ông đều tin Chúa. Cũng có nhiều người Cô-rinh-tô nghe Phao-lô giảng thì tin và nhận báp-têm.’ (c.8).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm tạ Chúa vì phép lạ về sự phục sinh của Chúa Giê-su và quyền năng của sứ điệp này để biến đổi nhiều cuộc đời.
Cựu Ước

1 Các Vua 18:16 - 19:21

Ê-li trên núi Cạt-mên

16Vậy, Áp-đia đi đón A-háp và báo cho vua biết. A-háp liền đi đón Ê-li. 17Vừa thấy Ê-li, A-háp nói: “Có phải ông là kẻ làm rối loạn Y-sơ-ra-ên chăng?”

18Ê-li đáp: “Chẳng phải tôi làm rối loạn Y-sơ-ra-ên đâu, nhưng chính là vua và nhà cha của vua. Vì vua đã bỏ điều răn của Đức Giê-hô-va mà theo thần Ba-anh. 19Vậy bây giờ, vua hãy sai người đi triệu tập toàn dân Y-sơ-ra-ên lại bên tôi trên núi Cạt-mên, cùng với bốn trăm năm mươi tiên tri Ba-anh, và bốn trăm tiên tri A-sê-ra, là những người ăn tại bàn Giê-sa-bên.”

20Vua A-háp sai người đi triệu tập toàn dân Y-sơ-ra-ên và các tiên tri ấy đến núi Cạt-mên. 21Ê-li đến trước dân chúng và nói: “Các ngươi đi giẹo hai bên cho đến bao giờ? Nếu Giê-hô-va là Đức Chúa Trời, hãy theo Ngài; còn nếu Ba-anh là Đức Chúa Trời, thì cứ theo hắn.”

Nhưng dân chúng không đáp một lời.

22Bấy giờ, Ê-li nói với dân chúng: “Trong số những nhà tiên tri của Đức Giê-hô-va chỉ còn lại một mình ta, còn các tiên tri Ba-anh có đến bốn trăm năm mươi người. 23Hãy đem đến đây hai con bò đực; chúng phải chọn một con cho mình, xả ra từng miếng, chất trên củi, nhưng đừng châm lửa. Còn ta, ta sẽ làm thịt con bò kia, đặt nó trên củi, cũng không châm lửa. 24Sau đó, hãy kêu cầu danh của thần các ngươi đi! Còn ta, ta sẽ kêu cầu danh Đức Giê-hô-va. Thần nào đáp lời bằng lửa, chính là Đức Chúa Trời.”

Toàn dân đều nói: “Lời ấy rất phải.”

25Ê-li nói với các tiên tri Ba-anh: “Hãy chọn một con bò đực và làm thịt nó trước đi, vì các ngươi đông. Rồi hãy kêu cầu danh của thần các ngươi, nhưng đừng châm lửa.” 26Chúng bắt con bò mà người ta đã đưa cho và làm thịt.

Rồi từ sáng sớm đến trưa, chúng kêu cầu danh của Ba-anh rằng: “Hỡi Ba-anh! Xin đáp lời chúng tôi.” Nhưng chẳng có tiếng gì, cũng chẳng ai đáp lời. Chúng nhảy múa chung quanh bàn thờ mình đã dựng lên.

27Đến trưa, Ê-li chế nhạo chúng rằng: “Hãy la lớn lên đi, vì Ba-anh là thần mà! Có lẽ thần còn đang ngẫm nghĩ, hoặc bận đi ngoài, hoặc đang đi đường, hoặc đang ngủ và cần phải đánh thức chăng!” 28Chúng càng kêu lớn tiếng hơn và lấy gươm giáo rạch mình đến chảy máu theo thói tục của chúng. 29Khi đã quá trưa, chúng vẫn cứ nói lảm nhảm như thế cho đến giờ dâng tế lễ chay buổi chiều. Nhưng vẫn không có tiếng nói, không một ai đáp lời, cũng không có thần nào quan tâm đến.

30Bấy giờ, Ê-li nói với dân chúng: “Hãy đến gần ta.” Dân chúng đến gần ông. Rồi Ê-li sửa lại bàn thờ của Đức Giê-hô-va đã bị phá hủy. 31Ông lấy mười hai hòn đá theo số mười hai bộ tộc của các con trai Gia-cốp, là người mà Đức Giê-hô-va đã phán rằng: “Y-sơ-ra-ên sẽ là tên con.” 32Ông dùng mười hai hòn đá ấy dựng lên một bàn thờ nhân danh Đức Giê-hô-va. Chung quanh bàn thờ, ông cho đào một cái mương chứa khoảng mười lăm lít hạt giống. 33Rồi ông chất củi, chặt con bò ra từng miếng và sắp lên trên củi. Ông nói:

34“Hãy múc đầy bốn bình nước, và đem đổ trên tế lễ thiêu và củi.”

Ông lại nói: “Hãy làm lần thứ nhì,” thì họ làm lần thứ nhì. Ông nói tiếp: “Hãy làm lần thứ ba,” và họ làm lần thứ ba. 35Nước chảy tràn chung quanh bàn thờ đến nỗi đầy cả mương.

36Đến giờ dâng tế lễ chay buổi chiều, nhà tiên tri Ê-li đến gần và cầu nguyện rằng: “Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Y-sác, và Y-sơ-ra-ên. Hôm nay xin cho mọi người biết rằng trong Y-sơ-ra-ên Ngài là Đức Chúa Trời, con là đầy tớ của Ngài, và con vâng lời Ngài mà làm mọi điều nầy. 37Đức Giê-hô-va ôi! Xin nhậm lời con, xin đáp lời con, để dân nầy biết rằng chính Giê-hô-va là Đức Chúa Trời, và Ngài khiến cho lòng họ quay trở lại.”

38Lửa của Đức Giê-hô-va giáng xuống, thiêu đốt tế lễ thiêu, củi, đá, bụi, và rút nước trong mương.

39Thấy vậy, tất cả dân chúng sấp mình xuống đất và tung hô: “Giê-hô-va là Đức Chúa Trời! Giê-hô-va là Đức Chúa Trời!”

40Ê-li nói với dân chúng: “Hãy bắt bọn tiên tri Ba-anh, đừng để một tên nào trốn thoát.” Họ liền bắt chúng. Ê-li đem chúng xuống khe Ki-sôn và giết chúng tại đó.

41Ê-li nói với A-háp: “Xin vua đi lên và ăn uống, vì tôi có nghe tiếng mưa lớn.” 42Vua A-háp đi lên ăn uống. Nhưng Ê-li leo lên đỉnh núi Cạt-mên, cúi xuống đất và úp mặt mình giữa hai đầu gối.

43Rồi ông bảo đầy tớ mình: “Hãy đi lên, nhìn về hướng biển.”

Người đầy tớ đi lên nhìn, rồi nói: “Không có gì cả.”

Ê-li lại nói: “Hãy trở lên bảy lần.”

44Đến lần thứ bảy, người đầy tớ đáp: “Kìa, từ phía biển có một cụm mây nhỏ bằng bàn tay nổi lên.”

Ê-li nói tiếp: “Hãy đi nói với vua A-háp rằng: ‘Xin vua thắng xe và đi xuống, kẻo mưa cầm chân vua lại chăng.”

45Trong chốc lát, bầu trời bị mây che đen kịt, gió nổi dậy, và có cơn mưa rất to. A-háp liền lên xe chạy đến Gít-rê-ên. 46Tay Đức Giê-hô-va đặt trên Ê-li; ông thắt lưng và chạy trước A-háp cho đến khi vào thành Gít-rê-ên.

Ê-li chạy trốn đến Hô-rếp

1A-háp thuật cho Giê-sa-bên mọi việc Ê-li đã làm, kể cả việc ông dùng gươm giết tất cả tiên tri Ba-anh. 2Giê-sa-bên sai một sứ giả đến gặp Ê-li và nói: “Nếu vào giờ nầy ngày mai, ta không xử mạng sống ngươi như mạng sống của một trong những tiên tri mà ngươi đã giết, nguyện các thần phạt ta cách nặng nề.”

3Ê-li sợ hãi và đứng dậy chạy trốn để cứu mạng sống mình. Đến Bê-e Sê-ba thuộc Giu-đa, ông để đầy tớ mình ở lại đó. 4Còn ông thì đi một ngày đường nữa vào trong hoang mạc. Ông đến ngồi dưới một cây giếng giêng và cầu xin được chết: “Ôi Đức Giê-hô-va! Đã đủ rồi. Xin cất mạng sống con đi, vì con không hơn gì các tổ phụ con.” 5Rồi ông nằm ngủ dưới cây giếng giêng.

Có một thiên sứ chạm vào ông và bảo: “Hãy dậy mà ăn.” 6Ông nhìn thấy phía trên đầu mình một cái bánh nhỏ nướng trên than, và một bình nước. Ăn uống xong, ông lại nằm xuống.

7Thiên sứ của Đức Giê-hô-va đến lần thứ nhì, chạm vào ông và nói: “Hãy dậy mà ăn thêm đi, vì đường còn xa lắm cho con.” Ông thức dậy và ăn uống, 8rồi nhờ lương thực ấy, ông có sức để đi bốn mươi ngày và bốn mươi đêm đến Hô-rếp, là núi của Đức Chúa Trời.

Chúa hiện ra với Ê-li

9Đến nơi, ông vào trong hang đá và ngủ đêm ở đó. Có lời của Đức Giê-hô-va phán với ông: “Hỡi Ê-li, con đang làm gì ở đây?”

10Ông thưa rằng: “Con rất nhiệt thành với Giê-hô-va Đức Chúa Trời vạn quân. Vì dân Y-sơ-ra-ên đã loại bỏ giao ước Ngài, phá hủy các bàn thờ Ngài, dùng gươm giết các nhà tiên tri của Ngài; chỉ một mình con còn lại, và họ cũng đang truy tìm để lấy mạng sống con.”

11Đức Chúa Trời phán với ông: “Hãy đi ra, đứng trên núi trước mặt Đức Giê-hô-va.” Kìa, Đức Giê-hô-va đang đi ngang qua; có một ngọn gió thổi rất mạnh, xé núi ra và làm vỡ các tảng đá trước mặt Đức Giê-hô-va, nhưng không có Đức Giê-hô-va trong ngọn gió ấy. Sau ngọn gió, có trận động đất, nhưng không có Đức Giê-hô-va trong trận động đất ấy. 12Sau trận động đất, có đám lửa, nhưng cũng không có Đức Giê-hô-va trong đám lửa ấy. Sau đám lửa, có một tiếng êm dịu nhỏ nhẹ. 13Vừa nghe tiếng ấy, Ê-li lấy áo choàng phủ kín mặt mình, ra đứng nơi miệng hang.

Bấy giờ, có tiếng hỏi ông: “Hỡi Ê-li, con đang làm gì ở đây?”

14Ông thưa: “Con rất nhiệt thành với Giê-hô-va Đức Chúa Trời vạn quân. Vì dân Y-sơ-ra-ên đã loại bỏ giao ước Ngài, phá hủy các bàn thờ Ngài, dùng gươm giết các nhà tiên tri của Ngài; chỉ một mình con còn lại, và họ cũng đang truy tìm để lấy mạng sống con.”

15Nhưng Đức Giê-hô-va phán với ông: “Hãy theo con đường hoang mạc đi đến Đa-mách. Khi đến nơi, con sẽ xức dầu cho Ha-xa-ên làm vua A-ram; 16con cũng sẽ xức dầu cho Giê-hu, con trai của Nim-si, làm vua Y-sơ-ra-ên; và con sẽ xức dầu cho Ê-li-sê, con trai Sa-phát, ở A-bên Mê-hô-la, làm nhà tiên tri thế cho con. 17Ai thoát khỏi gươm của Ha-xa-ên sẽ bị Giê-hu giết, ai thoát khỏi gươm của Giê-hu sẽ bị Ê-li-sê giết. 18Nhưng trong Y-sơ-ra-ên, Ta đã để dành cho Ta bảy nghìn người chẳng hề quỳ gối trước thần Ba-anh, và môi họ chưa hôn nó.”

Ê-li-sê được Chúa gọi

19Từ đó, Ê-li ra đi và thấy Ê-li-sê, con trai của Sa-phát, đang cày ruộng. Có mười hai đôi bò đang kéo cày trước mặt Ê-li-sê, và chính ông cầm đôi thứ mười hai. Ê-li đi ngang qua và ném áo choàng mình trên Ê-li-sê. 20Ê-li-sê liền bỏ đôi bò lại, chạy theo Ê-li và nói: “Xin cho phép con hôn cha mẹ rồi con sẽ theo ông.”

Ê-li đáp: “Hãy đi đi, rồi trở lại, vì ta đã làm gì ngươi đâu.”

21Rời Ê-li, Ê-li-sê về nhà bắt một đôi bò giết đi, và lấy cày làm củi nấu thịt đãi mọi người. Rồi Ê-li-sê lên đường, đi theo Ê-li và phục vụ ông.

Bình luận

Trải nghiệm phép lạ lửa từ Đức Chúa Trời

Đức Chúa Trời đã thực hiện một phép lạ phi thường thông qua một người trung gian đó là Ê-li. Điều này nhấn mạnh bản chất siêu nhiên của sự kiện.

Tất cả chúng ta đều phải quyết định cách mình sẽ sống và người mình sẽ đi theo. Ê-li nói rằng, 'Các ngươi đi giẹo hai bên cho đến bao giờ? Nếu Giê-hô-va là Đức Chúa Trời, hãy theo Ngài; còn nếu Ba-anh là Đức Chúa Trời, thì cứ theo hắn’ (18:21).

Ông đặt ra một bài kiểm tra cho họ và nói: “Thần nào đáp lời bằng lửa, chính là Đức Chúa Trời” (c.24).

Thật là vô ích khi phục vụ các thần do tay con người làm ra. Dù họ có hét to đến đâu, ‘Nhưng vẫn không có tiếng nói, không một ai đáp lời, cũng không có thần nào quan tâm đến’ (c.29). Nhưng khi Ê-li cầu nguyện, ông không cần la lớn tiếng (c.36). Bởi vì ông đang cầu nguyện với Đức Chúa Trời hằng sống.

Bạn có thể có sự tin chắc giống Ê-li mỗi khi cầu nguyện – biết rằng bạn cũng đang cầu nguyện với Đức Chúa Trời hằng sống, Đấng lắng nghe bạn và sẽ hành động thay cho bạn.

Mỗi khi chúng ta cầu nguyện, ‘Hỡi Chúa Thánh Linh, xin hãy đến’, chúng ta đang cầu xin Đức Chúa Trời lặp lại phép lạ của Lễ Ngũ Tuần khi lửa của Ngài đến trên tất cả mọi người. Chúng ta không cần la hét hay khơi dậy cảm xúc – chúng ta chỉ cần đơn giản là cầu xin Ngài.

Đáp lại lời cầu nguyện của Ê-li, lửa của Đức Giê-hô-va giáng xuống (c.38). Thấy vậy, tất cả dân chúng sấp mình xuống đất và tung hô: “Giê-hô-va là Đức Chúa Trời! Giê-hô-va là Đức Chúa Trời!’ (c.39).

Đây là một phép lạ tuyệt vời, nhưng Ê-li không khác biệt với chúng ta – ông chỉ là một con người (xin xem Gia-cơ 5:17). Sau sự mạnh mẽ về thuộc linh này, ông đã trải qua một sự suy yếu về cảm xúc. Ông đã ‘kiệt sức’ (1 Các Vua 19:5). Ông trở nên sợ hãi, chán nản, thất vọng và gần như muốn tự tử: 'Ôi Đức Giê-hô-va! Đã đủ rồi. Xin cất mạng sống con đi’ (c.4). Khi chúng ta kiệt sức, chúng ta có thể dễ dàng cảm thấy bị sỉ nhục, bị hiểu lầm và ngược đãi. Sau một giấc ngủ ngon và ăn thức ăn, ông Ê-li đã được phục hồi năng lượng.

Tuy nhiên, ông cảm thấy 'chỉ một mình con còn lại' (c.10b, 14b) và họ cũng đang truy tìm để lấy mạng sống con'

Điều đó không thực sự đúng, vì có ‘bảy nghìn người chẳng hề quỳ gối trước thần Ba-anh, và môi họ chưa hôn nó’ (c.18). Nhưng rất dễ bạn sẽ cảm thấy bị cô lập và đơn độc tại nơi làm việc, trong gia đình hoặc với những người lân cận xung quanh bạn. Khi bạn đến với nhau (ví dụ vào Chủ nhật), bạn được nhắc nhở rằng bạn không đơn độc.

Cách của Chúa Thánh Linh hành động thật dịu dàng. Đức Chúa Trời phán với Ê-li. Ngài không ở trong ‘một ngọn gió thổi rất mạnh’, cũng không ở trong ‘trận động đất’, cũng không ở trong ‘đám lửa’ mà ở trong ‘một tiếng êm dịu nhỏ nhẹ’ (c.11–12). Chúng ta cần tránh xa những sự ồn ào và tìm một nơi và một khoảng thời gian yên tĩnh để lắng nghe tiếng thì êm dịu nhỏ nhẹ của Đức Chúa Trời sâu thẳm trong tâm linh chúng ta.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con cảm ơn Ngài vì Ngài là Đức Chúa Trời của những phép lạ, Đức Chúa Trời Đấng đã khiến Chúa Giê-su sống lại từ cõi chết, Đấng đáp lời bằng ngọn lửa, Đấng khiến nước chảy ra từ hòn đá – Đấng tương giao bằng một lời êm dịu nhỏ nhẹ. Xin giúp con ngày hôm nay lắng nghe được giọng nói của Ngài.

Pippa chia sẻ

1Các Vua 19:2

Ngay cả những người vĩ đại của Đức Chúa Trời cũng có lúc ngã lòng. Sau khi giết tất cả những tiên tri giả đó, bạn sẽ nghĩ rằng Ê-li có thể đảm nhận mọi điều. Nhưng sau khi kiệt quệ về tinh thần và thể chất, chúng ta cần được bổ sức. Sự phục hồi của Ê-li dường như đến từ giấc ngủ, thức ăn và sự vận động (mặc dù việc đi bộ trong bốn mươi ngày bốn mươi đêm có vẻ hơi quá mức), và cũng nhờ một sự trợ giúp (sự giải quyết cảm xúc cô độc của ông). Nhưng, quan trọng nhất, ông đã nghe thấy tiếng Chúa phán với mình.

Câu kinh thánh trong ngày

Công-vụ 17:27

'Chúa... không ở xa bất kỳ ai trong chúng ta.'

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

Change Language

Bible in One Year is available in the following languages:

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more