Ngày 175

"Trao cây gậy"

Khôn ngoan Thi Thiên 78:1-8
Tân ước Công vụ 16:1-15
Cựu Ước 1 Kings 12:25-14:20

Giới thiệu

Khi rời trường đại học ở tuổi 21, tôi chuyển đến London và đang tìm kiếm một Hội thánh để tham gia. Tôi đã đến thăm HTB và nghe Sandy Millar giảng. Sau đó, tôi hỏi liệu tôi có thể gặp ông ấy không. Ngay sau đó, tôi tham gia hội thánh và bắt đầu học hỏi từ người lãnh đạo, người bạn và tấm gương phi thường này.

Sau vài năm là thành viên của hội thánh, tôi tiếp tục được đào tạo để thụ phong trong Giáo hội Anh. Và mười năm sau cuộc gặp gỡ đầu tiên của chúng tôi, tôi trở lại HTB với tư cách là phụ tá của Sandy Millar. Tôi tiếp tục vai trò đó trong mười chín năm cho đến năm 2005 khi ông ấy chuyển giao chức vụ cho tôi (trao cây gậy), và tôi kế nhiệm ông với tư cách là cha sở của HTB. Cho đến ngày nay, Sandy vẫn tiếp tục là hình mẫu, người bạn và nguồn cảm hứng của tôi.

Trong đời tôi luôn có những người mà tôi đang học hỏi và những người mà tôi đang cố gắng đào tạo. Giống như các vận động viên trong cuộc chạy tiếp sức, tất cả chúng ta đều có trách nhiệm trao cây gậy.

Khôn ngoan

Thi Thiên 78:1-8

Đức Chúa Trời thành tín dù dân Ngài bất trung

Huấn ca của A-sáp

  1 Hỡi dân ta, hãy lắng tai nghe lời khuyên dạy của ta;
   Hãy nghiêng tai nghe lời của miệng ta.
  2 Ta sẽ mở miệng nói bằng ẩn dụ,
   Giãi bày những huyền nhiệm từ đời xưa,
  3 Là những điều chúng ta đã nghe biết,
   Và tổ phụ đã thuật lại cho chúng ta.
  4 Chúng ta sẽ chẳng giấu các điều ấy với con cháu chúng ta,
   Nhưng sẽ thuật lại cho thế hệ tương lai
  Vinh quang của Đức Giê-hô-va cùng quyền năng Ngài,
   Và các phép mầu mà Ngài đã làm.

  5 Ngài đã lập chứng ước với Gia-cốp,
   Định luật pháp trong Y-sơ-ra-ên,
  Và truyền lệnh cho tổ phụ chúng ta
   Phải dạy lại cho con cháu mình;
  6 Để thế hệ tương lai,
   Tức là con cháu sẽ được sinh ra, biết những điều đó,
  Và đến lượt họ, họ sẽ truyền lại cho con cháu mình,
   7 Hầu cho con cháu họ để lòng tin cậy nơi Đức Chúa Trời,
  Không quên các công việc Ngài,
   Nhưng gìn giữ các điều răn của Ngài;
  8 Và để họ không giống như tổ phụ họ,
   Là một thế hệ ương ngạnh và nổi loạn,
  Một thế hệ không có lòng kiên định
   Và không có tinh thần trung tín với Đức Chúa Trời.

Bình luận

Kể

Bạn có một câu chuyện muốn kể. Mỗi gia đình đều có những câu chuyện. Mỗi hội thánh đều có những câu chuyện riêng về những gì Chúa đã làm. Mỗi Cơ đốc nhân đều có một câu chuyện – một lời chứng. Tất cả chúng ta đều có quyền truy cập vào câu chuyện vĩ đại về những gì Đức Chúa Trời đã làm qua Đấng Christ. Chúng ta phải ‘truyền lại’ (c.6).

Thi thiên này cho chúng ta một bản phác thảo về lịch sử Hê-bơ-rơ rồi đến Vua Đa-vít và nhấn mạnh tầm quan trọng của việc truyền lại cho thế hệ sau. Chúng ta thấy sự tương phản giữa tội lỗi của Y-sơ-ra-ên và sự tốt lành của Đức Chúa Trời. Chính Chúa Giê-su đã trích dẫn bài thi thiên này (Ma-thi-ơ 13:35).

Tác giả Thi thiên nói: 'Chúng ta sẽ chẳng giấu các điều ấy với con cháu chúng ta...Vinh quang của Đức Giê-hô-va cùng quyền năng Ngài, Và các phép mầu mà Ngài đã làm...Để thế hệ tương lai...biết những điều đó...Và đến lượt họ, họ sẽ truyền lại cho con cháu mình. Hầu cho con cháu họ để lòng tin cậy nơi Đức Chúa Trời’ (Thi Thiên 78:4–7).

Juan Carlos Ortiz kể câu chuyện gặp một bà lão ở quê hương Argentina, người đã giới thiệu ông với một cô gái trẻ, là một trong những đứa chắt của bà. Bà tiếp tục kể rằng bà có sáu người con và ba mươi sáu đứa cháu. Gia đình bà rất đông con và trong số các cháu của bà có nhiều người học giỏi và chuyên nghiệp. Carlos hỏi bà: “Làm thế nào mà bà có thể sinh ra một đại gia đình lớn, được ăn no, mặc đẹp, được giáo dục tốt như vậy?” Bà ấy trả lời: “Tôi không biết. Tôi chỉ chăm sóc sáu. Và mỗi người trong số họ chăm sóc sáu người của họ.'

Mỗi thế hệ có trách nhiệm nói với thế hệ sau về sự tốt lành của Chúa và cảnh báo họ về mớ hỗn độn mà chúng ta tạo ra cho cuộc sống của mình khi quay lưng lại với sự tốt lành của Chúa.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn Chúa vì những người đã nói với chúng con về ‘Chúa, quyền năng của Ngài và những điều kỳ diệu Ngài đã làm’ (c.4). Hãy giúp chúng con truyền lại cho thế hệ sau để họ đặt niềm tin vào Ngài.
Tân ước

Công vụ 16:1-15

Ti-mô-thê tháp tùng Phao-lô

1 Phao-lô đến thành Đẹt-bơ và Lít-trơ. Tại đó, có một môn đồ tên là Ti-mô-thê, con trai của một nữ tín hữu người Do Thái, và cha là người Hi Lạp. 2 Anh em ở Lít-trơ và I-cô-ni đều làm chứng tốt về Ti-mô-thê. 3 Phao-lô muốn đem Ti-mô-thê theo nên ông làm lễ cắt bì cho anh, vì những người Do Thái ở các nơi ấy đều biết cha anh là người Hi Lạp. 4 Khi đi qua các thành, họ cũng dặn các tín hữu phải giữ các quy định của các sứ đồ và trưởng lão ở Giê-ru-sa-lem đã lập ra. 5 Vì thế, các Hội Thánh được vững mạnh trong đức tin, và số tín hữu cứ gia tăng mỗi ngày.

Khải tượng của Phao-lô

6 Họ đi qua khắp miền Phi-ri-gi và Ga-la-ti, vì Đức Thánh Linh ngăn trở họ truyền đạo tại A-si-a. 7 Khi đến gần My-si-a, họ cố gắng vào xứ Bi-thi-ni, nhưng Thánh Linh của Đức Chúa Jêsus không cho phép 8 nên họ đi ngang qua My-si-a và xuống Trô-ách. 9 Ban đêm, Phao-lô thấy một khải tượng: Có một người Ma-xê-đô-ni-a đứng trước mặt mình nài xin rằng: “Xin ông qua Ma-xê-đô-ni-a cứu giúp chúng tôi!” 10 Khi Phao-lô thấy khải tượng đó, lập tức chúng tôi tìm cách qua Ma-xê-đô-ni-a, vì kết luận rằng Đức Chúa Trời kêu gọi chúng tôi rao truyền Tin Lành ở đó.

Tại thành Phi-líp. – Ly-đi quy đạo

11 Vậy, từ Trô-ách chúng tôi đáp tàu thẳng đến đảo Sa-mô-tra-xơ; hôm sau, đến Nê-a-pô-li;12 từ nơi đó, chúng tôi đến Phi-líp, thành đầu tiên của tỉnh Ma-xê-đô-ni-a, thuộc địa Rô-ma. Chúng tôi lưu lại đó vài ngày.

13 Vào ngày sa-bát, chúng tôi ra ngoài cổng thành, gần bờ sông, là nơi chúng tôi tin rằng người ta họp lại để cầu nguyện. Chúng tôi ngồi xuống và giảng cho các phụ nữ đang tụ họp ở đó. 14 Có một phụ nữ lắng nghe chúng tôi, tên là Ly-đi, quê ở thành Thi-a-ti-rơ, chuyên bán vải sắc tía, là người thờ kính Đức Chúa Trời. Chúa mở lòng Ly-đi khiến bà chú ý đến lời Phao-lô nói. 15 Sau khi cùng nhận báp-têm với người nhà mình rồi, Ly-đi mời chúng tôi: “Nếu các ông xét tôi là trung thành với Chúa, xin hãy vào ở lại nhà tôi.” Rồi bà ép mời chúng tôi vào.

Bình luận

Xe lửa

Phao-lô nhận ra rằng ông có trách nhiệm huấn luyện người khác. Ông tìm thấy Ti-mô-thê – ‘một thanh niên tốt’ (c.1–2). Ti-mô-thê được Phao-lô môn đồ hóa, huấn luyện và dạy dỗ. Phao-lô là người cố vấn cho Ti-mô-thê. Họ là một ví dụ tuyệt vời về những gì tất cả chúng ta nên làm. Hãy tìm một Phao-lô mà bạn có thể học hỏi và tìm một Ti-mô-thê mà bạn có thể dạy dỗ.

Cũng như rất nhiều người khác, tôi muốn nói rằng mọi bước đi hoặc quyết định chiến lược quan trọng mà tôi đưa ra đều được truyền cảm hứng và khuyến khích không phải từ bục giảng trong đám đông hàng nghìn người mà là từ một người nào đó trong tầm tay. Chắc chắn rằng việc rao giảng có thể tạo ra ảnh hưởng lớn, nhưng chúng ta thường đánh giá quá cao lượng lẽ thật được tiếp thu giữa bục giảng và băng ghế. Trong cuộc sống của tôi, lẽ thật được chia sẻ trong sự gần gũi là chìa khóa cho sự phát triển cá nhân của chính tôi. Đây dường như là chìa khóa cho Ti-mô-thê.

Nhờ Phao-lô mà Ti-mô-thê đã trở thành Cơ đốc nhân và họ trở thành bạn rất thân. Phao-lô lớn tuổi hơn Ti-mô-thê và ông mô tả tình bạn của họ giống như tình cha con (Phi-líp 2:22). Phao-lô mô tả Ti-mô-thê là “con yêu dấu của tôi” (1 Cô-rinh-tô 4:17).

Họ đã cùng nhau trải qua rất nhiều chuyện. ‘Họ đi từ thành này sang thành khác’ (Công vụ 16:4). Họ thậm chí đã từng ở tù cùng nhau. Trong suốt thời gian này, Ti-mô-thê đã theo dõi Phao-lô và được huấn luyện để trở thành người kế vị ông.

Hy vọng rằng ‘những Ti-mô-thê’ đang theo dõi chúng ta là chưa đủ. Chúng ta phải định vị một cách chiến lược cho các môn đệ trẻ hơn để họ có cơ hội lãnh đạo. Phao-lô trao cho Ti-mô-thê trách nhiệm thực sự. Ông ấy có thể tin tưởng anh vì ông biết anh rất rõ.

Phao-lô mời Ti-mô-thê tham gia vào công việc ngay từ đầu. Họ cùng nhau quyết định (c.4). Thông qua chức vụ của họ cùng nhau, ‘Ngày qua ngày, các hội thánh trở nên mạnh mẽ hơn trong đức tin và quy mô lớn hơn’ (c.5).

Ti-mô-thê đã học về sự hướng dẫn của Đức Thánh Linh. Khi họ cố gắng vào Bi-thi-ni, Đức Thánh Linh đã ‘ngăn trở họ truyền đạo tại A-si-a. Khi đến gần My-si-a, họ cố gắng vào xứ Bi-thi-ni nhưng Thánh Linh của Đức Chúa Jêsus không cho phép’ (c.6–7). Đây là một bài học quan trọng trong cuộc sống. Tôi có thể nghĩ ra ít nhất năm lần trong đời mà tôi cảm thấy mình nên đi theo một hướng cụ thể ‘nhưng Thánh Linh của Chúa Giê-su không cho phép’ (c.7) kế hoạch thành công. Bây giờ khi nhìn lại, tôi rất biết ơn rằng Thánh Linh đã ngăn chặn các kế hoạch đó và sau này nghĩ lại tôi thấy kế hoạch đó đúng là không nên.

Sau đó, Đức Chúa Trời dẫn Ti-mô-thê và Phao-lô sang một hướng mới: ‘Ban đêm, Phao-lô thấy một khải tượng: Có một người Ma-xê-đô-ni-a đứng trước mặt mình nài xin rằng: “Xin ông qua Ma-xê-đô-ni-a cứu giúp chúng tôi!”' (c.9). Không ngạc nhiên khi Phao-lô coi đây là hướng dẫn rõ ràng rằng họ phải đi Ma-xê-đô-ni-a: ‘Khi Phao-lô thấy khải tượng đó, lập tức chúng tôi tìm cách qua Ma-xê-đô-ni-a, vì kết luận rằng Đức Chúa Trời kêu gọi chúng tôi rao truyền Tin Lành ở đó.’ (c.10).

Tại Phi-líp, Ti-mô-thê chắc chắn là đã quan sát Phao-lô vào ngày thứ bảy đầu tiên mà ông ở đó, rồi đi xuống dòng sông nơi có một nhóm phụ nữ đang cầu nguyện (c.13).

Khi Phao-lô nói về Chúa Giê-su, Ly-đi, một nữ thương gia giàu có, đã được cải đạo. Bà mời Phao-lô và những người đi cùng ông đến ở nhà bà. Chắc hẳn đó là một trải nghiệm phi thường và tuyệt vời đối với cả hai người khi thấy ‘Chúa mở lòng Ly-đi khiến bà chú ý đến lời Phao-lô nói’ (c.14).

Bức thư cuối cùng được cho là của Phao-lô là 2 Ti-mô-thê. Cho đến cuối đời, ưu tiên của Phao-lô là khuyến khích và khai phóng thế hệ tiếp theo. Hãy đặt ưu tiên này vào lòng mỗi người chúng ta nữa!

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp mọi 'Phao-lô' tìm được 'những Ti-mô-thê', người mà họ có thể huấn luyện. Xin Chúa giúp mọi 'Thi-mô-thê' tìm được một người cố vấn như Phao-lô, người sẽ truyền lại tất cả kinh nghiệm cho mình.
Cựu Ước

1 Kings 12:25-14:20

25 Giê-rô-bô-am xây thành Si-chem trong vùng đồi núi Ép-ra-im và ở tại đó. Rồi vua rời thành nầy đi xây thành Phê-nu-ên.

Các con bò vàng tại Bê-tên và Đan

26 Bấy giờ, Giê-rô-bô-am tự nhủ: “Không khéo vương quốc có thể lại trở về với nhà Đa-vít. 27 Nếu dân nầy cứ đi lên Giê-ru-sa-lem để dâng sinh tế trong đền thờ Đức Giê-hô-va thì lòng họ chắc sẽ quay về với chủ mình là Rô-bô-am, vua Giu-đa. Họ sẽ giết ta và quay về với Rô-bô-am, vua Giu-đa.”

28 Sau khi bàn bạc, vua truyền làm hai con bò con bằng vàng, và nói với dân chúng: “Các ngươi đi lên Giê-ru-sa-lem thật khó khăn! Hỡi Y-sơ-ra-ên! Đây là các thần đã đem các ngươi ra khỏi Ai Cập.” 29 Vua đặt một tượng bò con ở Bê-tên, còn tượng kia đặt ở Đan. 30 Điều nầy đã gây cho dân chúng phạm tội, vì họ đi đến tận Đan để thờ lạy tượng bò con ấy.

31 Giê-rô-bô-am còn xây cất đền miếu trên các nơi cao, chọn người trong hàng thường dân và lập họ làm thầy tế lễ, chứ không chọn người thuộc dòng dõi Lê-vi. 32 Vua lại lập một kỳ lễ vào ngày rằm tháng tám, giống như lễ được tổ chức tại Giu-đa, và dâng các sinh tế trên bàn thờ. Vua cũng làm như thế tại Bê-tên, dâng sinh tế cho tượng bò con mà vua đã làm. Vua cũng lập tại Bê-tên những thầy tế lễ của đền miếu trên các nơi cao mà vua đã xây cất. 33 Vào ngày rằm tháng tám là tháng mà vua đã tự ý chỉ định, Giê-rô-bô-am đi đến bàn thờ đã xây tại Bê-tên. Vua lập một kỳ lễ cho dân Y-sơ-ra-ên, rồi đến trước bàn thờ để dâng hương.

13

Người của Đức Chúa Trời từ Giu-đa đến quở trách Giê-rô-bô-am

1 Bấy giờ, theo lệnh của Đức Giê-hô-va, có một người của Đức Chúa Trời từ Giu-đa đến Bê-tên trong lúc Giê-rô-bô-am đứng gần bàn thờ để dâng hương. 2 Vâng theo lệnh Đức Giê-hô-va, người ấy quở trách bàn thờ rằng: “Hỡi bàn thờ, bàn thờ! Đức Giê-hô-va phán: ‘Kìa! Một con trai sẽ được sinh ra cho nhà Đa-vít, tên nó là Giô-si-a. Nó sẽ dâng trên mầy những thầy tế lễ của các nơi cao, là những người xông hương trên mầy, và người ta sẽ thiêu trên mầy hài cốt người chết.’” 3 Ngay hôm ấy, người của Đức Chúa Trời cho một dấu lạ và nói: “Đây là dấu lạ để chứng tỏ rằng Đức Giê-hô-va đã phán: Bàn thờ sẽ nứt ra và tro trên bàn thờ sẽ đổ xuống.”

4 Khi nghe người của Đức Chúa Trời quở trách bàn thờ tại Bê-tên, vua Giê-rô-bô-am giơ tay ra trên bàn thờ và nói: “Hãy bắt lấy nó!” Nhưng khi vua vừa giơ tay ra chỉ vào người ấy thì cánh tay của vua bị khô cứng, không thể co lại được. 5 Bàn thờ cũng nứt ra và tro trên bàn thờ đổ xuống, đúng như dấu lạ mà người của Đức Chúa Trời đã vâng lệnh Đức Giê-hô-va tỏ ra.

6 Bấy giờ, vua nói với người của Đức Chúa Trời rằng: “Xin ông khẩn nài Giê-hô-va Đức Chúa Trời của ông và cầu nguyện cho tôi để tay tôi có thể co lại được như cũ.” Người của Đức Chúa Trời cầu khẩn Đức Giê-hô-va thì tay vua co vào được như trước.

7 Vua nói với người của Đức Chúa Trời: “Xin mời ông về cung với tôi để được bổ sức lại, và tôi sẽ tặng ông một món quà.” 8 Nhưng người của Đức Chúa Trời đáp: “Dù vua có cho phân nửa tài sản, tôi cũng không thể về với vua, hoặc ăn bánh hay là uống nước tại nơi nầy, 9 vì Đức Giê-hô-va đã phán dặn tôi rằng: ‘Con chớ ăn bánh hoặc uống nước, cũng chớ theo con đường con đã đi mà trở về.’” 10 Vậy, người ấy đi đường khác, không trở lại con đường đã dẫn mình đến Bê-tên.

11 Lúc ấy, có một vị tiên tri già ở Bê-tên. Một trong các con trai của ông thuật cho ông mọi việc mà người của Đức Chúa Trời đã làm tại Bê-tên trong ngày đó, và các lời người ấy đã nói với vua. 12 Nghe xong, người cha hỏi: “Người ấy đi đường nào?” Các con trai của ông chỉ con đường mà người của Đức Chúa Trời ở Giu-đa đã đi về. 13 Ông bảo các con trai mình: “Hãy thắng yên lừa cho cha.” Họ thắng yên lừa, rồi ông cưỡi lên và 14 đuổi theo người của Đức Chúa Trời, gặp người ấy đang ngồi dưới gốc cây thông. Ông hỏi: “Có phải anh là người của Đức Chúa Trời ở Giu-đa đến không?”

Người ấy đáp: “Phải, chính tôi đây.” 15Ông nói với người ấy: “Mời anh về nhà dùng bữa với tôi.”

16 Nhưng người ấy đáp: “Tôi không thể trở về với ông, cũng không thể vào nhà ông, hoặc ăn bánh hay là uống nước với ông nơi nầy, 17 vì Đức Giê-hô-va đã phán dặn tôi rằng: ‘Con chớ ăn bánh, chớ uống nước tại đó, và cũng đừng trở lại con đường mà con đã đi.’”

18 Vị tiên tri già lại nói tiếp: “Tôi cũng là nhà tiên tri như anh. Một thiên sứ đã vâng lệnh Đức Giê-hô-va phán với tôi rằng: ‘Hãy dẫn người ấy về nhà với con để người ăn bánh và uống nước.’” Nhưng thật ra vị tiên tri già nầy đã nói dối. 19 Người của Đức Chúa Trời quay trở lại với vị tiên tri già, và ăn uống tại nhà ông ấy.

20 Khi hai người đang ngồi ăn, có lời của Đức Giê-hô-va phán với vị tiên tri đã đem người kia trở lại. 21 Ông liền nói lớn với người của Đức Chúa Trời từ Giu-đa đến: “Đức Giê-hô-va phán: ‘Vì con đã bất chấp lời của Đức Giê-hô-va, không tuân giữ mệnh lệnh mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã truyền cho con, 22 nhưng đã trở lại ăn bánh uống nước tại nơi mà Đức Chúa Trời đã nghiêm cấm, nên xác của con sẽ không được chôn trong mồ mả của tổ phụ con.’”

23 Sau khi ăn uống xong, vị tiên tri già thắng yên lừa cho nhà tiên tri mà mình đã dẫn về. 24 Người nầy ra đi, dọc đường gặp một con sư tử và bị nó giết chết. Xác người ấy nằm sải trên đường, có con lừa đứng một bên, còn sư tử cũng đứng gần bên xác chết. 25 Có người đi ngang qua đó, thấy xác chết trên đường và sư tử đứng kế bên thì vào thành của vị tiên tri già ở, thuật lại điều mình đã thấy.

26 Khi vị tiên tri già, người đã khiến người của Đức Chúa Trời quay trở lại, nghe điều ấy thì nói rằng: “Ấy là người của Đức Chúa Trời đã bất chấp lời của Đức Giê-hô-va. Vì vậy, Đức Giê-hô-va đã phó người ấy cho sư tử xé xác và giết chết, đúng như lời Đức Giê-hô-va đã phán.”

27 Rồi ông bảo các con trai mình: “Hãy thắng yên lừa cho cha.” Họ thắng yên lừa. 28 Ông đi và gặp xác chết trên đường, có con lừa và sư tử đứng bên cạnh xác chết. Sư tử không ăn xác chết và cũng không cắn xé con lừa. 29 Vị tiên tri già đem xác của người Đức Chúa Trời đặt lên lưng lừa, đưa về thành mình để than khóc và chôn cất. 30 Ông chôn xác người ấy trong mộ mình, rồi than khóc: “Ôi! Người anh em của tôi ôi!”

31 Chôn cất xong, ông nói với các con trai mình rằng: “Khi cha chết, các con hãy chôn cha vào mộ đã chôn người của Đức Chúa Trời, để hài cốt cha ở bên hài cốt người ấy. 32 Vì những lời người ấy vâng lệnh Đức Giê-hô-va quở trách bàn thờ tại Bê-tên và các đền miếu trên những nơi cao ở trong các thành Sa-ma-ri hẳn sẽ được ứng nghiệm.”

33 Sau việc ấy, Giê-rô-bô-am vẫn không từ bỏ đường lối gian ác của mình, nhưng vua cứ lập những người trong số thường dân làm thầy tế lễ cho các nơi cao; bất cứ ai tình nguyện thì được vua phong làm thầy tế lễ tại các nơi cao ấy. 34 Điều nầy đã trở thành một trọng tội của nhà Giê-rô-bô-am, đến nỗi triều đại của vua bị sụp đổ và bị tiêu diệt khỏi mặt đất.

14

A-hi-gia nói tiên tri về sự diệt vong của nhà Giê-rô-bô-am

1 Lúc ấy, A-bi-gia, con của Giê-rô-bô-am, lâm bệnh. 2 Giê-rô-bô-am nói với vợ: “Nầy, bà hãy cải trang để người ta không biết bà là vợ tôi, rồi lên đường đến Si-lô. Tại đó có nhà tiên tri A-hi-gia, người đã báo trước cho tôi về việc tôi sẽ làm vua của dân nầy. 3 Bà hãy đem theo mười ổ bánh, một ít bánh ngọt và một bình mật ong mà đến gặp nhà tiên tri. Ông ấy sẽ nói cho bà điều sẽ xảy đến cho đứa trẻ.” 4 Vợ Giê-rô-bô-am làm đúng như vậy. Bà lên đường đi Si-lô, và đến nhà A-hi-gia.

Lúc ấy, A-hi-gia không thấy được, mắt ông đã mờ vì tuổi già. 5Nhưng Đức Giê-hô-va phán với ông: “Kìa, vợ của Giê-rô-bô-am đến hỏi con về con trai bà ấy đang lâm bệnh. Con sẽ trả lời thế nầy, thế nầy. Khi đến, bà ấy sẽ giả dạng một người khác.”

6 Khi A-hi-gia nghe tiếng chân bà bước qua ngưỡng cửa thì nói: “Vợ vua Giê-rô-bô-am đó à, mời bà vào. Tại sao bà lại giả làm người khác? Tôi được lệnh báo cho bà một tin dữ. Hãy về nói với Giê-rô-bô-am rằng 7 Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên phán thế nầy: ‘Ta đã cất nhắc ngươi từ một thường dân lên làm lãnh tụ của Y-sơ-ra-ên là dân Ta. 8 Ta đã tước đoạt vương quốc khỏi nhà Đa-vít mà trao cho ngươi. Nhưng ngươi không giống như Đa-vít, đầy tớ Ta, là người tuân giữ các điều răn của Ta, hết lòng theo Ta và chỉ làm điều thiện trước mặt Ta. 9 Còn ngươi, trái lại, đã làm điều ác hơn các tiền bối ngươi, lập cho mình những thần khác, đúc tượng để chọc giận Ta và chối bỏ Ta.

10 Vì thế, Ta sẽ giáng tai họa trên nhà Giê-rô-bô-am: Ta sẽ tiêu diệt mọi người nam khỏi nhà ấy, dù nô lệ hay tự do trong Y-sơ-ra-ên, và quét sạch nhà Giê-rô-bô-am như người ta quét phân cho đến khi chẳng còn sót lại gì cả. 11 Người nào thuộc về Giê-rô-bô-am chết trong thành sẽ bị chó ăn thịt, còn người nào chết ngoài đồng thì sẽ bị chim trời ăn.’ Đó là lời Đức Giê-hô-va đã phán.

12 Thế thì, bà nên trở về nhà đi. Ngay khi bà đặt chân vào thành thì con bà sẽ chết. 13 Toàn thể Y-sơ-ra-ên sẽ than khóc và chôn cất nó. Trong số những người thuộc Giê-rô-bô-am, chỉ một mình nó được chôn nơi mồ mả, vì trong cả nhà Giê-rô-bô-am nó là người còn có một chút gì đẹp lòng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.

14 Đức Giê-hô-va sẽ cất nhắc một người lên làm vua Y-sơ-ra-ên, vua nầy sẽ tiêu diệt nhà Giê-rô-bô-am ngay hôm nay. Vâng, ngay bây giờ. 15 Đức Giê-hô-va sẽ hành hại Y-sơ-ra-ên như một cây sậy bị lắc lư trong nước, truất Y-sơ-ra-ên khỏi xứ tốt đẹp mà Ngài đã ban cho tổ phụ họ, và làm tản lạc họ phía bên kia sông Ơ-phơ-rát, vì họ đã lấy hình tượng chọc giận Đức Giê-hô-va. 16 Vì tội Giê-rô-bô-am đã phạm, tức là tội khiến cho dân Y-sơ-ra-ên phạm tội, nên Đức Giê-hô-va sẽ phó Y-sơ-ra-ên vào tay kẻ thù.”

17 Vợ của Giê-rô-bô-am đứng dậy ra về và đến Tiệt-sa. Bà vừa đặt chân trên ngưỡng cửa thì đứa trẻ chết. 18 Người ta chôn nó; toàn thể Y-sơ-ra-ên đều than khóc nó, đúng như lời của Đức Giê-hô-va đã phán qua đầy tớ Ngài, là nhà tiên tri A-hi-gia.

Cái chết của Giê-rô-bô-am

19 Mọi công việc khác của Giê-rô-bô-am, tức là các cuộc chiến tranh, và cách cai trị của vua đều được chép trong sách lịch sử các vua Y-sơ-ra-ên. 20 Giê-rô-bô-am trị vì hai mươi hai năm rồi an giấc cùng các tổ phụ mình. Con trai của vua là Na-đáp lên ngôi kế vị.

Bình luận

Dạy dỗ

Nếu chúng ta không học những bài học lịch sử và ‘dạy… thế hệ sau’ (Thi Thiên 78:5–6) thì họ sẽ lặp lại những sai lầm trong quá khứ. Sách Các Vua ghi lại lịch sử dân Chúa để các thế hệ sau học hỏi.

Đáng buồn thay, những bài học chúng ta có thể học được từ đoạn kinh thánh này chủ yếu là tiêu cực – câu chuyện về Giê-rô-bô-am là một câu chuyện đáng sợ. Ông đã truyền lại một di sản khủng khiếp cho thế hệ tiếp theo.

‘Sau khi bàn bạc, vua truyền làm hai con bò con bằng vàng’ (1 Các Vua 12:28). Sẽ không đủ để 'xin lời khuyên' nếu chúng ta hỏi ý kiến sai người! Các chương này chứa đựng lời tường thuật về tội lỗi của nhà Giê-rô-bô-am ‘đến nỗi triều đại của vua bị sụp đổ và bị tiêu diệt khỏi mặt đất’ (13:34).

Tội lỗi chính của Giê-rô-bô-am là ông đã tạo ra một hình thức tôn giáo và thờ phượng phù hợp với mình. Ông khuyến khích thờ thần tượng hơn là thờ phượng Đức Chúa Trời (12:28). Tôn giáo của Giê-rô-bô-am là một tôn giáo tự phát, được tạo ra để phù hợp với mong muốn và nhu cầu của chính ông.

Chúng ta có thể không tôn thờ những con bê vàng, nhưng ngày nay mối nguy hiểm tương tự cũng rõ ràng như vậy. Như Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói, ‘Thần tượng nguy hiểm nhất là chính bản thân chúng ta khi chúng ta muốn chiếm lấy vị trí của Thiên Chúa.’

Đây là tội lỗi của Giê-rô-bô-am, và nó ảnh hưởng đến thế hệ sau. Con trai ông là A-bi-gia bị bệnh và chết (chương 14). Ông đã bỏ qua gương tốt của thế hệ trước là Đa-vít đã sống với tấm lòng không đổi, đẹp lòng Đức Chúa Trời. Thay vào đó, ông đã “lập kỷ lục mới về việc ác” (14:9).

Giê-rô-bô-am có thể đã đạt được nhiều thành tựu về quân sự, thương mại và chính trị (xem câu 19), nhưng có vẻ như những thành công này khá không liên quan. Như Chúa Giê-su đã nói: ‘Được cả thiên hạ mà thiệt mất linh hồn nào có ích gì?’ (Mác 8:36). Điều quan trọng nhất là mối quan hệ mật thiết với Đức Chúa Trời hằng sống.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con cầu nguyện rằng Ngài sẽ dấy lên các nhà lãnh đạo trong ngành công nghiệp, chính trị, nghệ thuật sáng tạo, phương tiện truyền thông và mọi lĩnh vực của xã hội, những người sẽ tôn vinh Ngài và truyền đạt thông điệp cũng như tiêu chuẩn của Ngài cho thế hệ tiếp theo.

Pippa chia sẻ

Thi Thiên 78:4-6 nói,

‘Chúng ta sẽ chẳng giấu các điều ấy với con cháu chúng ta...Vinh quang của Đức Giê-hô-va cùng quyền năng Ngài, Và các phép mầu mà Ngài đã làm...Để thế hệ tương lai...biết những điều đó...Và đến lượt họ, họ sẽ truyền lại cho con cháu mình. Hầu cho con cháu họ để lòng tin cậy nơi Đức Chúa Trời.’

Truyền lại đức tin của chúng ta cho thế hệ tiếp theo là một thách thức. Tôi rất biết ơn những người con và những người thanh niên lao động mà chúng tôi có tại HTB, những người đã dành tình yêu thương của họ cho con cái chúng tôi và con cái của hàng trăm người khác. Mỗi năm tại Focus (kỳ nghỉ của hội thánh), chúng tôi thấy cuộc sống của con mình và cuộc sống của những người khác thay đổi. Tôi rất hào hứng với những gì Chúa đang làm với thế hệ tiếp theo. Và tiềm năng cho ‘những đứa trẻ chưa được sinh ra’ là rất lớn – hãy tiếp tục cầu nguyện cho tất cả chúng.

Câu kinh thánh trong ngày

Công vụ 16:5

'...các Hội Thánh được vững mạnh trong đức tin, và số tín hữu cứ gia tăng mỗi ngày'

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Juan Carlos Ortiz, Disciple (Charisma House, 2001) pp.101–102.

Julie Schwietert Collazo, Lisa Rogak (eds), Pope Francis in His Own Words (New World Library, 2013), p.46

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

Change Language

Bible in One Year is available in the following languages:

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more