Ngày 168

Lời cầu nguyện của bạn tạo nên sự khác biệt

Khôn ngoan Châm ngôn 15:1-10
Tân ước Công vụ 11:19-12:19a
Cựu Ước 1 Các Vua 2:13-3:15

Giới thiệu

Thánh John Chrysostom (349–407) đã viết, 'Cầu nguyện... là gốc rễ, là suối nguồn, là khởi đầu của muôn ngàn phước hạnh... Sức mạnh của lời cầu nguyện đã chế ngự được sức mạnh của lửa, nó đã kiềm chế cơn thịnh nộ của sư tử... dập tắt chiến tranh, xoa dịu nỗi đau, trục xuất ma quỷ, phá vỡ xiềng xích chết chóc, mở rộng cổng thiên đường, chữa lành bệnh tật… giải cứu các thành phố khỏi sự hủy diệt… và chặn đứng tiến trình của tia sét.'

Chúng tôi có Phòng cầu nguyện 24/7 tại hội thánh của chúng tôi tại HTB. Một trong những điểm nổi bật trong tuần của tôi là đi vào phòng và dành thời gian ở một mình với Chúa. Cầu nguyện thực sự là gốc rễ và nguồn của tất cả những gì chúng tôi làm tại HTB. Thật là một sự khích lệ khi biết rằng mỗi giờ, ngày và đêm, có ai đó đang cầu nguyện trong căn phòng đó.

Khôn ngoan

Châm ngôn 15:1-10

1 Lời đáp êm dịu làm nguôi cơn giận,
   Còn lời xẳng xớm trêu cơn thịnh nộ.
\t   2 Lưỡi người khôn ngoan tô điểm tri thức,
   Nhưng miệng kẻ ngu dại chỉ tuôn ra sự điên rồ.
\t   3 Mắt của Đức Giê-hô-va ở khắp mọi nơi,
   Xem xét kẻ gian ác và người lương thiện. \t   4 Lưỡi hiền lành là cây sự sống,
   Nhưng lưỡi gian tà làm tan nát tâm linh. \t   5 Kẻ ngu dại khinh lời khuyên dạy của cha mình,
   Còn ai nghe lời quở trách trở nên khôn khéo. \t   6 Nhà của người công chính có nhiều báu vật,
   Nhưng hoa lợi của kẻ ác chỉ đem rối loạn đến cho họ. \t   7 Môi người khôn ngoan rải ra sự tri thức,
   Còn lòng kẻ ngu dại chẳng được như thế. \t   8 Đức Giê-hô-va ghê tởm sinh tế của kẻ ác,
   Nhưng Ngài vui thích lời cầu nguyện của người ngay thẳng. \t   9 Đức Giê-hô-va ghê tởm đường lối kẻ ác,
   Nhưng Ngài yêu mến người đeo đuổi sự công chính. \t   10 Hình phạt nặng nề dành cho kẻ bỏ đường ngay thẳng,
   Còn kẻ ghét lời quở trách sẽ phải chết mất.

Bình luận

Cầu nguyện và chúc phước

Người viết sách Châm-ngôn tương phản ‘kẻ ác’ với những người cầu nguyện: ‘Nhà của người công chính có nhiều báu vật... Nhưng Ngài vui thích lời cầu nguyện của người ngay thẳng. Đức Giê-hô-va ghê tởm đường lối kẻ ác, Nhưng Ngài yêu mến người đeo đuổi sự công chính’ (c.6a,8b,9). Nếu bạn sống như vậy, bạn sẽ mang lại phước lành lớn cho người khác.

Một khía cạnh quan trọng của điều này là những gì bạn nói. Lời nói của bạn có thể biến đổi cuộc sống. Trong khi ‘Lưỡi hiền lành là cây sự sống, Nhưng lưỡi gian tà làm tan nát tâm linh’ (c.4). Ngay cả khi những người khác tức giận với chúng ta, chúng ta được nhắc nhở rằng “lời đáp dịu dàng làm nguôi cơn giận” (c.1a). Hãy dùng lời nói của bạn để chữa lành, giúp đỡ và khích lệ người khác: ‘Lưỡi hiền lành là cây sự sống’ (c.4).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp con biết cầu nguyện và sử dụng lời nói của mình để mang lại phước hạnh cho người khác.
Tân ước

Công vụ 11:19-12:19a

Hội Thánh tại An-ti-ốt

19 Bấy giờ, những người bị tản lạc do cơn bắt bớ xảy đến sau vụ Ê-tiên đi đến Phê-ni-xi, đảo Síp và An-ti-ốt, nhưng họ chỉ giảng đạo cho người Do Thái mà thôi. 20 Tuy nhiên, một vài người trong số họ quê ở đảo Síp và Sy-ren đến An-ti-ốt cũng giảng Tin Lành cho cả người Hi Lạp nữa, rao truyền Chúa là Đức Chúa Jêsus cho họ. 21 Tay Chúa ở với họ, nên có nhiều người tin nhận và trở lại cùng Chúa.

22 Nghe tin ấy, Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem cử Ba-na-ba đến An-ti-ốt. 23 Khi đến nơi và thấy ân điển Đức Chúa Trời thì ông vui mừng và thúc giục mọi người cứ vững lòng theo Chúa; 24 vì Ba-na-ba là người tốt, đầy dẫy Đức Thánh Linh và đức tin. Rất nhiều người tin theo Chúa.

25 Sau đó, Ba-na-ba đi đến Tạt-sơ để tìm Sau-lơ; 26 khi tìm được rồi, ông đưa Sau-lơ đến thành An-ti-ốt. Hai người nhóm họp với Hội Thánh và dạy dỗ nhiều người trong suốt một năm. Chính tại An-ti-ốt, người ta bắt đầu gọi các môn đồ là Cơ Đốc nhân.   27 Trong những ngày đó, có mấy nhà tiên tri từ Giê-ru-sa-lem xuống An-ti-ốt. 28 Một người trong số họ tên A-ga-bút đứng dậy bởi Thánh Linh báo trước rằng sẽ có nạn đói lớn xảy ra trên khắp đất; nạn đói nầy xảy ra dưới triều Cơ-lốt. 29 Các môn đồ quyết định mỗi người tùy khả năng, gửi quà cứu trợ cho các anh em đang sống tại Giu-đê. 30 Họ thực hiện việc ấy và gửi tặng phẩm đến các trưởng lão qua tay Ba-na-ba và Sau-lơ.

12

Hội Thánh bị bắt bớ. – Phi-e-rơ bị tù và được giải cứu

1 Đang lúc ấy, vua Hê-rốt ra tay bức hại một số người trong Hội Thánh. 2 Vua dùng gươm giết Gia-cơ là anh của Giăng; 3 Khi thấy điều đó vừa lòng người Do Thái, vua cũng sai bắt Phi-e-rơ nữa. 4 Bấy giờ là những ngày lễ Bánh Không Men. Vua bắt Phi-e-rơ bỏ vào ngục, giao cho bốn toán lính thay phiên canh giữ, và định sau lễ Vượt Qua sẽ đem ra xử trước dân chúng.

5 Vậy, Phi-e-rơ bị giam trong ngục, còn Hội Thánh cứ khẩn thiết cầu nguyện với Đức Chúa Trời cho ông.

6 Nhưng, ngay trong đêm trước khi Hê-rốt đưa Phi-e-rơ ra xử, Phi-e-rơ đang ngủ giữa hai tên lính, bị xích bằng hai xiềng và có lính canh giữ trước cửa ngục. 7 Thình lình, một thiên sứ của Chúa xuất hiện, và ánh sáng chiếu trong ngục tối. Thiên sứ đập vào sườn Phi-e-rơ đánh thức ông và nói: “Hãy mau trỗi dậy.” Xiềng liền rớt ra khỏi tay ông.

8 Thiên sứ bảo: “Hãy nịt lưng và mang dép vào.” Phi-e-rơ làm theo. Thiên sứ lại tiếp: “Hãy mặc áo ngoài và theo ta.” 9 Phi-e-rơ bước ra theo mà không biết rằng điều thiên sứ làm đó là thật, cứ tưởng là mình thấy khải tượng. 10Khi qua khỏi vọng canh thứ nhất, rồi vọng canh thứ hai, họ đến cổng sắt dẫn vào thành phố. Cổng đó tự động mở ra trước mặt hai người và họ vượt qua, ra ngoài đường phố; thiên sứ lập tức lìa Phi-e-rơ.

11 Phi-e-rơ tỉnh lại và nói: “Bây giờ tôi biết chắc rằng Chúa đã sai thiên sứ Ngài giải cứu tôi thoát khỏi tay Hê-rốt và khỏi mọi điều dân Do Thái đang mong đợi.”

12 Khi nhận thức được điều đó, ông đến nhà Ma-ri, mẹ của Giăng, cũng gọi là Mác; ở đây có nhiều người đang nhóm lại cầu nguyện. 13 Ông gõ cửa cổng trước, một đầy tớ gái tên Rô-đơ đi ra nghe ngóng. 14 Nhận ra tiếng Phi-e-rơ, cô quá vui mừng đến nỗi quên cả mở cổng, mà chạy trở vào báo tin rằng Phi-e-rơ đang đứng trước cổng.

15 Họ bảo: “Cô điên rồi!” Nhưng nàng quả quyết đó là thật. Họ nói: “Chắc là thiên sứ của ông.”

16 Nhưng Phi-e-rơ cứ tiếp tục gõ; khi họ mở cổng, thấy Phi-e-rơ thì kinh ngạc. 17 Nhưng ông lấy tay ra hiệu bảo im lặng, rồi thuật lại cho họ cách nào Chúa đã cứu mình khỏi ngục; ông bảo: “Hãy cho Gia-cơ và anh em biết việc nầy.” Sau đó, ông ra đi và đến một nơi khác.

18 Đến sáng, có sự rối loạn lớn giữa bọn binh lính, vì họ không biết việc gì đã xảy ra cho Phi-e-rơ. 19 Hê-rốt sai truy lùng nhưng không tìm được Phi-e-rơ

Bình luận

Cầu nguyện với sự khẩn thiết

Tương tự như London, Paris hay New York ngày nay. Thành phố An-ti-ốt của Hy Lạp là một trong những thủ đô quốc tế giàu có của phương Đông. Nó nổi tiếng với các tòa nhà và văn hóa, cũng như các tiêu chuẩn đạo đức lỏng lẻo và nạn tham nhũng tràn lan.

Thành phố này đã được biến đổi, trở thành một thành phố nổi tiếng của Cơ đốc giáo và là bàn đạp cho sứ mệnh Cơ đốc giáo đến thế giới dân ngoại. Bàn tay của Chúa bảo vệ họ và “có rất nhiều người đã tin và quay về với Chúa” (11:21).

Đức Chúa Trời đã sử dụng Ba-na-ba, tên của ông có nghĩa là 'con trai của sự khích lệ'. Sự khích lệ, sự thúc giục không phải là tâng bốc hay khen ngợi sáo rỗng; nó giống như ánh nắng mặt trời bằng lời nói. Nó không tốn kém và có thể sưởi ấm trái tim của người khác và truyền cảm hứng cho họ với hy vọng và sự chắc chắn nơi đức tin của họ. Chúng ta cần những người giống như Ba-na-ba ở xung quanh mình. Và bạn có thể giống như Ba-na-ba đối với người khác.

Ba-na-ba ‘thúc giục mọi người cứ vững lòng theo Chúa’. Vì Ba-na-ba là người tốt, đầy dẫy Đức Thánh Linh và đức tin. Rất nhiều người tin theo Chúa’ (c.23–24).

Đó không phải là một cuộc viếng thăm chớp nhoáng: ‘Hai người nhóm họp với Hội Thánh và dạy dỗ nhiều người trong suốt một năm. Chính tại An-ti-ốt, người ta bắt đầu gọi các môn đồ là Cơ Đốc nhân’ (c.26).

Có một sự tuôn đổ tài chính. Mỗi người ‘Các môn đồ quyết định mỗi người tùy khả năng, gửi quà cứu trợ cho các anh em đang sống tại Giu-đê (c.29). Đây là một nguyên tắc quan trọng của cộng đồng Cơ đốc giáo – những người có đủ khả năng sẽ giúp đỡ những người không có khả năng.

Đây là một thời kỳ phước hạnh tuyệt vời và phát triển của hội thánh. Tuy nhiên, họ cũng phải đối mặt với làn sóng phản đối ngày càng tăng.

Vua Giu-đa Hê-rốt Ạc-ríp-pa I (c.10 TCN – 44 SCN) tàn ác. Ông bắt bớ các Cơ đốc nhân. Ông là một chính trị gia vô đạo đức muốn được lòng dân chúng (12:1-3). Ông ta đã xử tử Gia-cơ. Phi-e-rơ đang ở trong tù và Hê-rốt lên kế hoạch hành quyết ông công khai (c.4).

Phi-e-rơ được bảo vệ bởi bốn đội, mỗi đội bốn người lính (c.4). Ông bị canh chừng bởi số lính gác gấp đôi bình thường và xiềng xích ở cả hai tay (c.6). Bản thân Phi-e-rơ ‘ngủ giữa hai tên lính’ (c.6). Không gối nào êm bằng một lương tâm trong sạch!

Hội thánh phải đối mặt với một tình huống tiến thoái lưỡng nan. Sự tồn tại của hội thánh thời đầu dường như đang bị đe dọa. Họ đã làm gì? Bạn phải làm gì trong những tình cảnh dường như là bất khả thi? Chúng ta thấy câu trả lời trong câu 5: ‘Hội Thánh cứ khẩn thiết cầu nguyện với Đức Chúa Trời cho ông’.

1. Cầu nguyện với Chúa
Khi bạn cầu nguyện, bạn không chỉ nói với chính mình hoặc đọc những lời cầu nguyện hùng hồn để gây ấn tượng với những người nghe bạn. Cầu nguyện với Đức Chúa Trời có nghĩa là đến gần Đức Chúa Trời. Nghĩa là thực sự bước vào sự hiện diện của Chúa – xin và nhận.

2. Cầu nguyện cùng nhau
‘Hội thánh’ (c.5) hiệp nhau cầu nguyện. ‘Ở đây có nhiều người đang nhóm lại cầu nguyện’ (c.12). Tân Ước dạy rất nhiều về việc cầu nguyện riêng, nhưng thậm chí còn dạy nhiều hơn về việc cầu nguyện chung.

3. Cầu nguyện khẩn thiết
Có hai lý do tại sao họ có thể đã không cầu nguyện chút nào. Đầu tiên, Gia-cơ đã bị xử tử (c.2). Đức Chúa Trời đã không nhậm lời cầu nguyện của họ cho Gia-cơ; chúng ta không biết tại sao. Nhưng điều đó không ngăn họ cầu nguyện.

Thứ hai, tình huống của Phi-e-rơ dường như là đường cùng. Lựa chọn của họ là từ bỏ cầu nguyện hoặc cầu nguyện không ngừng. Từ Hy Lạp ektenōs (được dịch ở đây là 'khẩn thiết') được dùng để mô tả một con ngựa được đào tạo để phi nước đại hết cỡ. Nó biểu thị cơ bắp căng của một vận động viên đang nỗ lực vất vả và bền bỉ.

Thì không hoàn thành gợi ý rằng họ cầu nguyện không phải một lần mà trong một thời gian dài đáng kể. Họ đã kiên trì.

4. Cầu nguyện cho người khác
Họ cầu nguyện cho Phi-e-rơ (c.5). Có nhiều kiểu cầu nguyện: thờ phượng, ngợi khen, tạ ơn, thỉnh cầu, v.v. – nhưng ở đây chúng ta đọc về lời cầu thay. Họ cầu nguyện cho ông vì họ yêu ông. Cầu thay là một hành động yêu thương.

Lịch sử thuộc về những người cầu thay. Bạn có thể định hình thế hệ của mình thông qua lời cầu nguyện. Bạn có thể ảnh hưởng đến tiến trình lịch sử.

Đây là một buổi nhóm cầu nguyện đặc biệt và kết quả là bằng chứng (c.6–15). Để đáp lại lời cầu nguyện của họ, Đức Chúa Trời đã hành động một cách siêu nhiên. Phi-e-rơ đã được trả tự do vào đêm trước khi bị xét xử. Câu trả lời của Đức Chúa Trời liên quan đến khải tượng, thiên sứ và xiềng xích rơi ra (c.6-9). Những trở ngại đã được gỡ bỏ. Lính canh không ngăn tù nhân trốn thoát, và cánh cổng sắt vào thành mở ra trước mặt họ (c.10).

Sau đó, Phi-e-rơ xuất hiện tại buổi nhóm cầu nguyện nhưng việc ông được thả quá phi thường đến nỗi Rô-đơ, cô gái ra mở cửa, quên không cho ông vào, và không có ai tin rằng đó thực sự là ông (c.12-15)! Họ nói với Rô-đơ rằng cô ấy mất trí (c.15) nhưng thực ra Chúa đã làm điều dường như không thể để đáp lại lời cầu nguyện khẩn thiết của họ.

Lời Chúa tiếp tục gia tăng và lan rộng (c.24). Như John Stott đã viết, 'Chương này mở đầu với cảnh Gia-cơ chết, Phi-e-rơ ngồi tù và Hê-rốt khải hoàn; nó kết thúc với cái chết của Hê-rốt, Phi-e-rơ được tự do và lời của Đức Chúa Trời chiến thắng.’

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết cầu nguyện như Hội thánh thời đầu. Nguyện xin bàn tay của Ngài ở cùng chúng con. Xin cho chúng con cũng thấy ngày càng nhiều người tin và quay về với Chúa và lời Chúa sẽ chiến thắng khải hoàn.
Cựu Ước

1 Các Vua 2:13-3:15

Vua Sa-lô-môn củng cố vương quyền

13 Bấy giờ A-đô-ni-gia, con trai của bà Ha-ghít, đến gặp bà Bát Sê-ba, mẹ của vua Sa-lô-môn. Bà hỏi: “Ngươi đến có ý bình an chăng?”

Ông đáp: “Vâng, bình an.”

14 Rồi ông nói tiếp: “Tôi có việc muốn thưa với bà.”

Bà đáp: “Hãy nói đi.”

15 Ông nói: “Hẳn bà biết rằng vương quyền vốn thuộc về tôi, và toàn thể Y-sơ-ra-ên đều mong thấy tôi trị vì. Nhưng vương quyền ấy đã thuộc về em tôi, vì đó là ý muốn của Đức Giê-hô-va. 16 Vậy bây giờ, tôi có một lời thỉnh cầu, mong bà không từ chối.”

Bà đáp: “Hãy nói đi.” 17 Ông liền nói: “Xin bà nói với vua Sa-lô-môn — vì vua chẳng từ chối điều gì với bà — xin vua ban cho tôi A-bi-sác, người Su-nem, làm vợ.”

18 Bát Sê-ba đáp: “Được, ta sẽ nói với vua cho ngươi.”

19 Vậy Bát Sê-ba đến gặp vua Sa-lô-môn để nói với vua giúp cho A-đô-ni-gia. Vua đứng dậy đón và cúi chào bà, rồi ngồi trên ngai mình. Vua truyền đặt một ngai nữa cho thái hậu để bà ngồi bên phải vua.

20 Bà nói: “Mẹ có một việc nhỏ xin con, mong con đừng từ chối.”

Vua đáp: “Thưa mẹ, xin mẹ cứ nói, vì con sẽ không từ chối mẹ đâu.”

21 Bà tiếp: “Hãy ban A-bi-sác, người Su-nem, làm vợ A-đô-ni-gia, là anh con.”

22 Nhưng vua Sa-lô-môn thưa với mẹ: “Sao mẹ lại xin A-bi-sác, người Su-nem, cho A-đô-ni-gia? Hãy xin vương quyền cho anh ấy luôn đi, vì anh ấy là anh của con mà! Cũng hãy xin luôn cho thầy tế lễ A-bia-tha và cho Giô-áp, con trai của Xê-ru-gia nữa!”

23 Rồi vua Sa-lô-môn nhân danh Đức Giê-hô-va mà thề rằng: “Nguyện Đức Chúa Trời xử tôi một cách nặng nề nếu A-đô-ni-gia không mất mạng vì lời yêu cầu nầy! 24 Bây giờ, tôi chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống, Đấng đã làm cho tôi vững vàng, khiến tôi ngồi trên ngai của Đa-vít, cha tôi, và lập cho tôi một triều đại đúng như lời Ngài đã hứa, mà thề rằng: A-đô-ni-gia phải bị xử tử ngay hôm nay.”

25 Vua Sa-lô-môn truyền lệnh cho Bê-na-gia, con trai của Giê-hô-gia-đa. Anh ta xông vào đánh và giết chết A-đô-ni-gia. 26 Sau đó, vua truyền cho thầy tế lễ A-bia-tha: “Hãy lui về cánh đồng của ngươi ở A-na-tốt, vì ngươi đáng chết. Nhưng ngày nay trẫm không giết ngươi, vì ngươi có khiêng Hòm Giao Ước của Chúa là Đức Giê-hô-va, trước mặt Đa-vít, cha trẫm, và vì ngươi đã chia sẻ mọi nỗi gian lao với cha trẫm.” 27 Như vậy, Sa-lô-môn đuổi A-bia-tha đi, không cho làm thầy tế lễ của Đức Giê-hô-va nữa, khiến cho lời của Đức Giê-hô-va đã phán về nhà Hê-li tại Si-lô được ứng nghiệm.

28 Khi nghe tin nầy, Giô-áp liền trốn vào Lều Tạm của Đức Giê-hô-va và nắm các sừng bàn thờ, vì Giô-áp đã theo phe A-đô-ni-gia, dù ông không theo phe của Áp-sa-lôm. 29 Người ta tâu với vua Sa-lô-môn rằng: “Giô-áp đã trốn vào Lều Tạm của Đức Giê-hô-va, và kìa, ông ấy đang đứng bên cạnh bàn thờ.” Sa-lô-môn liền sai Bê-na-gia, con của Giê-hô-gia-đa, và truyền rằng: “Hãy đi, đánh cho hắn chết.”

30 Bê-na-gia đến Lều Tạm của Đức Giê-hô-va và nói với Giô-áp: “Vua truyền thế nầy: ‘Hãy đi ra!’”

Nhưng Giô-áp trả lời: “Không, tôi sẽ chết tại đây.”

Bê-na-gia về tâu lại với vua: “Giô-áp đã nói và trả lời như thế.”

31 Vua bảo: “Hãy làm như hắn đã nói. Hãy giết hắn và đem chôn đi. Như vậy, ngươi sẽ cất khỏi trẫm và khỏi nhà cha trẫm huyết vô tội mà Giô-áp đã đổ ra vô cớ. 32 Đức Giê-hô-va sẽ khiến máu hắn đổ lại trên đầu hắn, vì hắn đã xông vào hai người công chính và tốt hơn hắn, giết họ bằng gươm mà Đa-vít, cha trẫm, không hay biết gì cả; đó là Áp-ne, con của Nê-rơ, tướng chỉ huy quân đội Y-sơ-ra-ên, và A-ma-sa, con của Giê-the, tướng chỉ huy quân đội Giu-đa. 33 Huyết của họ sẽ đổ lại trên đầu Giô-áp và trên đầu của dòng dõi hắn cho đến đời đời. Còn Đa-vít và dòng dõi người, triều đại và ngôi báu người sẽ nhờ Đức Giê-hô-va mà được bình an mãi mãi.”

34 Vậy Bê-na-gia, con trai của Giê-hô-gia-đa, đi lên xông vào đánh Giô-áp và giết ông ta. Giô-áp được chôn tại đất nhà nơi hoang mạc. 35 Vua lập Bê-na-gia, con trai của Giê-hô-gia-đa, làm chỉ huy trưởng quân đội thay cho Giô-áp, và lập Xa-đốc làm thầy tế lễ thay cho A-bia-tha.

36 Sau đó, vua sai gọi Si-mê-i đến và bảo: “Hãy cất cho ngươi một cái nhà tại Giê-ru-sa-lem và ở đó, không được ra khỏi chỗ ấy để đi bất cứ nơi nào. 37 Hãy biết rằng ngày nào ngươi ra khỏi đó và đi qua khe Xết-rôn thì ngươi chắc chắn sẽ chết. Máu ngươi sẽ đổ lại trên đầu ngươi.”

38 Si-mê-i thưa với vua: “Lời bệ hạ nói phải lắm, bệ hạ là chúa tôi truyền dạy điều gì thì đầy tớ của bệ hạ sẽ làm điều đó.” Vậy Si-mê-i ở lâu ngày tại Giê-ru-sa-lem.

39 Nhưng ba năm sau, có hai đầy tớ của Si-mê-i trốn đến nhà A-kích, con của Ma-a-ca, vua Gát. Người ta báo cho Si-mê-i rằng: “Kìa, hai đầy tớ của ông ở tại Gát.” 40 Si-mê-i liền thắng lừa và đi đến Gát gặp A-kích để tìm hai đầy tớ của ông. Si-mê-i đi và đem các đầy tớ của ông từ Gát trở về. 41 Người ta thuật cho Sa-lô-môn rằng Si-mê-i từ Giê-ru-sa-lem đã đến Gát rồi trở về. 42Vua sai gọi Si-mê-i đến và nói với ông: “Chẳng phải trẫm đã bắt ngươi chỉ Đức Giê-hô-va mà thề và bảo trước với ngươi: ‘Hãy biết rằng ngày nào ngươi ra khỏi đây và đi bất cứ nơi nào, thì ngươi chắc chắn sẽ chết’ sao? Và ngươi đã nói với trẫm rằng: ‘Lời bệ hạ nói phải lắm.’ 43 Vậy, tại sao ngươi không giữ lời ngươi đã chỉ Đức Giê-hô-va mà thề, và mệnh lệnh trẫm đã truyền cho ngươi?”

44 Vua lại nói với Si-mê-i: “Ngươi đã biết và lòng ngươi cũng quá rõ mọi việc ác mà ngươi đã làm cho Đa-vít, cha trẫm. Vậy nên Đức Giê-hô-va sẽ khiến việc ác của ngươi đổ lại trên đầu ngươi. 45 Nhưng vua Sa-lô-môn sẽ được ban phước, và ngai của Đa-vít sẽ được lập vững bền trước mặt Đức Giê-hô-va đến đời đời.”

46 Rồi vua truyền lệnh cho Bê-na-gia, con trai của Giê-hô-gia-đa, đi đánh và giết chết Si-mê-i.   Như vậy, vương quốc được vững bền trong tay Sa-lô-môn.

Sa-lô-môn cầu xin sự khôn ngoan

(II Sử 1:3-12)

3
1 Sa-lô-môn kết thân với Pha-ra-ôn, vua Ai Cập, và cưới con gái của Pha-ra-ôn. Vua đưa nàng về ở thành Đa-vít cho đến khi hoàn thành việc xây cất cung điện cho mình, đền thờ của Đức Giê-hô-va, và tường thành chung quanh Giê-ru-sa-lem. 2 Tuy nhiên, dân chúng vẫn còn dâng sinh tế trên các nơi cao, vì cho đến bấy giờ chưa có đền thờ nào được xây cất cho danh Đức Giê-hô-va. 3 Sa-lô-môn kính yêu Đức Giê-hô-va nên bước đi theo các luật lệ của Đa-vít, cha mình. Tuy nhiên, vua vẫn còn dâng sinh tế và đốt hương trên các nơi cao.

4 Vua đi đến Ga-ba-ôn để dâng sinh tế tại đó vì ấy là nơi cao quan trọng nhất. Trên bàn thờ đó, Sa-lô-môn dâng một nghìn sinh tế làm tế lễ thiêu. 5 Tại Ga-ba-ôn, Đức Giê-hô-va hiện ra với Sa-lô-môn trong giấc chiêm bao ban đêm; Đức Chúa Trời phán: “Hãy xin điều gì con muốn Ta ban cho con.”

6 Sa-lô-môn thưa: “Chúa đã bày tỏ lòng nhân từ lớn lao đối với đầy tớ Ngài là Đa-vít, thân phụ con, như người đã bước đi trước mặt Ngài trong sự trung tín, công chính và tấm lòng ngay thẳng. Chúa lại tiếp tục bày tỏ lòng nhân từ lớn lao ấy cho người, khi ban cho người một con trai ngồi trên ngai của người như đã có ngày nay.

7 Bây giờ, lạy Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của con, chính Chúa đã khiến đầy tớ Ngài lên ngôi kế vị Đa-vít, thân phụ con, mặc dù con chỉ là một đứa trẻ chẳng biết phải điều hành việc nước như thế nào. 8 Đầy tớ Chúa ở giữa dân mà Chúa đã chọn, một dân đông vô số không thể đếm nổi. 9 Vậy, xin Chúa ban cho đầy tớ Ngài tấm lòng khôn sáng để xét xử dân Ngài và phân biệt đúng sai; vì ai có thể xét xử đoàn dân đông đảo nầy của Chúa?”

10 Chúa hài lòng vì Sa-lô-môn đã xin điều nầy. 11 Đức Chúa Trời phán với vua: “Vì con đã xin điều nầy mà không xin cho con được sống lâu hay giàu có, cũng không xin mạng sống của những kẻ thù con, nhưng xin sự khôn sáng để xét xử thích đáng, 12 nên Ta làm theo điều con xin. Ta ban cho con tấm lòng khôn ngoan thông sáng, đến nỗi trước con không ai bằng và sau con cũng sẽ không ai sánh kịp. 13 Hơn nữa, Ta cũng ban cho con những điều con không xin, tức là sự giàu có và danh vọng, đến nỗi trọn đời con, không ai trong các vua được như con. 14 Nếu con bước đi trong đường lối Ta, tuân giữ các điều răn và mệnh lệnh của Ta, như cha của con là Đa-vít đã bước đi, thì Ta sẽ cho con được sống lâu.”

15 Sa-lô-môn thức dậy, thấy đó là một giấc chiêm bao. Rồi vua trở về Giê-ru-sa-lem, đứng trước Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va, dâng tế lễ thiêu và tế lễ bình an. Sau đó, vua mở tiệc khoản đãi tất cả quần thần của mình.

Bình luận

Cầu xin sự khôn ngoan

Sa-lô-môn củng cố vương quyền lâu dài của mình bằng cách tiêu diệt tất cả kẻ thù ngay từ đầu trong triều đại của mình (chương 2). Hành động của người con của vua Đa-vít này thật khác biết bao so với Chúa Giê-su, ‘Con vua Đa-vít’, Đấng đã đem lại sự sống cho mọi người và dạy chúng ta yêu kẻ thù! Ngài là Đấng trị vì đời đời.

Tuy nhiên, ít nhất có một điều mà Sa-lô-môn chắc chắn đã làm đúng. Đức Chúa Trời phán với ông, ‘Hãy xin bất cứ điều gì ngươi muốn ta ban cho’ (3:5). Phản ứng của ông thể hiện sự khiêm nhường và sự nhận thức được rằng ông cần Chúa. Sa-lô-môn cầu nguyện: ‘xin Chúa ban cho đầy tớ Ngài tấm lòng khôn sáng để xét xử dân Ngài và phân biệt đúng sai’ (c.9).

Đức Chúa Trời hài lòng với lời cầu xin của Sa-lô-môn. Chúa nói với ông, 'Vì con đã xin điều nầy mà không xin cho con được sống lâu hay giàu có, cũng không xin mạng sống của những kẻ thù con, nhưng xin sự khôn sáng để xét xử thích đáng, nên Ta làm theo điều con xin. Ta ban cho con tấm lòng khôn ngoan thông sáng, đến nỗi trước con không ai bằng và sau con cũng sẽ không ai sánh kịp. Hơn nữa, Ta cũng ban cho con những điều con không xin, tức là sự giàu có và danh vọng, đến nỗi trọn đời con, không ai trong các vua được như con. Nếu con bước đi trong đường lối Ta, tuân giữ các điều răn và mệnh lệnh của Ta, như cha của con là Đa-vít đã bước đi, thì Ta sẽ cho con được sống lâu.’ (c.10–14).

Chúa Giê-su nói: ‘Trước hết hãy tìm kiếm Vương quốc Đức Chúa Trời và sự công chính của Ngài, thì các Ngài sẽ ban cho các con mọi điều ấy nữa’ (Ma-thi-ơ 6:33). Thực ra, khi Sa-lô-môn cầu xin sự khôn ngoan, chính là việc ông tìm kiếm nước Đức Chúa Trời trước hết. Đức Chúa Trời phán với ông rằng vì ông đã xin điều đó nên tất cả những thứ khác cũng sẽ thuộc về ông.

Sự khôn ngoan không chỉ dành cho Sa-lô-môn. Gia-cơ viết, ‘Nếu người nào trong anh em thiếu sự khôn ngoan, hãy cầu xin Đức Chúa Trời thì Ngài sẽ ban cho, vì Đức Chúa Trời là Đấng ban cho mọi người cách rộng rãi, không lời phiền trách’ (Gia-cơ 1:5).

Cầu nguyện

Chúa ơi, con cần sự khôn ngoan của Ngài. Xin ban cho con tấm lòng khôn ngoan và sáng suốt trong mọi hoàn cảnh. Lạy Chúa, con cầu xin sự khôn ngoan đến từ trời và trước hết là sự khôn ngoan trong sạch, yêu hòa bình, ân cần, đầu phục, đầy lòng thương xót và đầy bông trái tốt, không thiên vị và chân thật (3:17).

Pippa chia sẻ

Châm ngôn 15:3 nói,

‘Mắt của Đức Giê-hô-va ở khắp mọi nơi,
   Xem xét kẻ gian ác và người lương thiện.’

Cho dù bạn nghĩ mình tốt hay xấu, Chúa vẫn đang dõi theo bạn… Điều đó có an ủi bạn hay không?

Câu kinh thánh trong ngày

Châm ngôn 15:4

'Lưỡi hiền lành là cây sự sống'

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

St John Chrysostom, quoted in Leonard Ravenhill, Why Revival Tarries (Minneapolis: Bethany Fellowship, 1959), p.156

John Stott, Through the Bible, Through the Year, (Candle Books, 2006), p.330

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

Change Language

Bible in One Year is available in the following languages:

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more