Ngày 163

Bạn có thể thay đổi

Khôn ngoan Thi Thiên 73:1-14
Tân ước Công vụ 7:44-8:3
Cựu Ước 2 Sa-mu-ên 18:19-19:43

Giới thiệu

Có một người phụ nữ sống trên con đường gần hội thánh của chúng tôi. Bà ấy sẽ xin tiền và phản ứng mạnh mẽ với những người từ chối. Khi bà mất, tôi lo tang lễ. Sau đó tôi phát hiện ra rằng người phụ nữ này đã được thừa kế một gia tài lớn. Bà đã mua một căn hộ sang trọng và nhiều bức tranh có giá trị, nhưng bà chọn sống trên đường phố với những chiếc túi ni lông đầy rác. Bà không thể buộc mình bỏ lại đằng sau cuộc sống trước đó của bà và bà chưa bao giờ được tận hưởng tài sản thừa kế của mình.

Một số người sợ thay đổi, trong khi những người khác tin rằng thay đổi là không thể. Tuy nhiên, tin tuyệt vời là với sự giúp đỡ của Chúa, bạn có thể thay đổi. Sự thay đổi này là chìa khóa cho đời sống tâm linh, tăng trưởng và biến đổi. Nó không chỉ là việc thay đổi hành động hay diện mạo của chúng ta; chúng ta cần thay đổi từ bên trong – chúng ta cần thay đổi tấm lòng. Làm thế nào điều này có thể xảy ra?

Khôn ngoan

Thi Thiên 73:1-14

So sánh sự cuối cùng của kẻ ác và của người công chính

Thi Thiên của A-sáp
  1 Đức Chúa Trời thật tốt lành đối với Y-sơ-ra-ên,
   Tức là những người có lòng trong sạch.
\t   2 Còn về phần con, chân con gần vấp ngã,
   Suýt chút nữa bước con bị trượt.
  3 Vì khi con thấy sự thịnh vượng của kẻ ác
   Thì ganh ghét kẻ kiêu ngạo.

  4 Vì chúng chẳng bị đau đớn khi chết;
   Thân thể chúng vẫn mập mạnh.
  5 Chúng chẳng gặp rối ren như những người khác,
   Cũng không bị tai họa như người đời.
  6 Vì thế, sự kiêu ngạo làm cái kiềng nơi cổ chúng;
   Bạo ngược bao phủ chúng như áo quần.
  7 Mắt chúng lộ ra trong mỡ;
   Lòng chúng đầy những ý tưởng điên rồ.
  8 Chúng chế giễu, nói những lời độc ác và đe dọa
   Chúng nói cách kiêu kỳ.
  9 Miệng thì nói hành thiên thượng
   Còn lưỡi lại vu cáo thế gian.

  10 Vì cớ ấy dân Ngài nghiêng về phía chúng,
   Và họ uống cạn chén nước của chúng.
  11 Chúng nói: “Làm sao Đức Chúa Trời biết được?
   Đấng Chí Cao có tri thức sao?”
  12 Kìa, kẻ ác bình an vô sự luôn luôn;
   Của cải chúng cứ gia tăng mãi.
\t   13 Con đã giữ lòng con tinh sạch là vô ích
   Và rửa tay con trong sự vô tội là luống công.
  14 Vì hằng ngày con phải chịu gian nan,
   Mỗi buổi sáng con bị sửa phạt.

Bình luận

Biết quan điểm của Chúa

Bạn đã bao giờ tự hỏi liệu đức tin của bạn có thực sự đáng giá không? Bạn đã bao giờ nhìn xung quanh và thấy những người rất thành công nhưng không có đức tin và tự hỏi liệu họ có khá giả hơn bạn và thậm chí bị cám dỗ để ghen tị với họ không?

Tác giả Thi thiên đã giữ tấm lòng trong sạch (c.1), nhưng ông thấy cuộc sống vô cùng khắc nghiệt. Ông đã phải vật lộn và bị ‘tai họa’ (c.5) bởi sự cám dỗ, nghi ngờ, sợ hãi và lo lắng trong tâm trí.

Ông nhìn quanh một xã hội giàu có dường như đang hoạt động rất tốt mà không cần đến Chúa. Ông ‘gần vấp ngã’ (c.2): ‘khi con thấy sự thịnh vượng của kẻ ác, Thì ganh ghét kẻ kiêu ngạo’ (c.3).

Bạn có thể thấy những người xung quanh giàu có và thành công. Bất chấp “Lòng chúng đầy những ý tưởng điên rồ” (c.7), dường như họ không gặp khó khăn (c.4). Họ có vẻ hoàn toàn khỏe mạnh và không có gánh nặng nào (c.4–5). Họ kiêu ngạo, ngạo mạn và dường như không cần đến Chúa (c.6–11).

Nếu bạn thấy mình đang đi trên con đường trơn trượt của sự nghi ngờ và tuyệt vọng (c.2), tự hỏi liệu mình có giữ lòng trong sạch một cách vô ích hay không (c.13), thì bài Thi thiên này cho bạn biết phải làm gì.

Như chúng ta sẽ thấy, mọi thứ thay đổi khi chúng ta bước vào “nơi thánh của Đức Chúa Trời” (c.17) và nhìn mọi việc từ góc nhìn của Đức Chúa Trời. Tác giả thi thiên đã hoàn toàn thay đổi tấm lòng. Ông 'hiểu được sự cuối cùng của chúng'. Ông nhận ra sự khác biệt giữa số phận của họ và của ông (c.17).

Thi thiên bắt đầu, ‘Đức Chúa Trời thật tốt lành đối với Y-sơ-ra-ên, Tức là những người có lòng trong sạch’ (c.1). Và kết thúc: ‘Nhưng thật phước hạnh cho con được đến gần Đức Chúa Trời; Con chọn Chúa Giê-hô-va làm nơi nương náu mình, Để thuật lại tất cả công việc của Ngài’ (c.28).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin cho con được vào nơi thánh của Chúa và nhìn thấy mọi thứ từ góc nhìn của Chúa. Cảm ơn Chúa vì 'Đức Chúa Trời thật tốt lành đối với Y-sơ-ra-ên, Tức là những người có lòng trong sạch... hưng thật phước hạnh cho con được đến gần Đức Chúa Trời; Con chọn Chúa Giê-hô-va làm nơi nương náu mình, Để thuật lại tất cả công việc của Ngài.'
Tân ước

Công vụ 7:44-8:3

44 Tổ phụ chúng ta đã có Lều Chứng Ước trong hoang mạc, như Chúa đã truyền lệnh cho Môi-se phải làm đúng theo kiểu mẫu mà ông đã thấy. 45 Tổ phụ chúng ta đã nhận lấy đền tạm ấy và cùng với Giô-suê đem nó vào xứ họ đã chiếm lấy của các dân mà Đức Chúa Trời đã đuổi khỏi họ. Đền tạm ấy tồn tại cho đến đời Đa-vít, 46 người được ơn trước mặt Đức Chúa Trời, và ông xin tìm một nơi ngự cho Đức Chúa Trời của Gia-cốp. 47 Sau đó, vua Sa-lô-môn xây cho Chúa một ngôi nhà.

48 Nhưng Đấng Chí Cao chẳng ở trong nhà bởi tay người ta làm ra, như nhà tiên tri đã nói:

  49 ‘Chúa phán: Trời là ngai Ta,
   Và đất là bệ chân Ta.
  Nhà nào các ngươi sẽ cất cho Ta,
   Nơi nào là chỗ cho Ta nghỉ ngơi?
  50 Chẳng phải tay Ta đã dựng nên mọi vật nầy sao?’   51 Hỡi những người cứng cổ, lòng và tai chưa được cắt bì kia! Quý vị luôn luôn chống lại Đức Thánh Linh. Tổ phụ quý vị thế nào thì quý vị cũng thế ấy! 52 Có nhà tiên tri nào mà tổ phụ quý vị không bắt bớ? Họ còn giết những người nói tiên tri về sự hiện đến của Đấng Công Chính, là Đấng mà bây giờ quý vị đã phản bội và giết đi. 53 Quý vị đã nhận lãnh luật pháp truyền bởi các thiên sứ, nhưng lại không vâng giữ luật pháp ấy!”

Ê-tiên tuận đạo

54 Họ nghe những lời đó thì giận dữ trong lòng và nghiến răng với Ê-tiên. 55 Nhưng Ê-tiên, được đầy dẫy Đức Thánh Linh, nhìn chăm lên trời, thấy vinh quang của Đức Chúa Trời và Đức Chúa Jêsus đứng bên phải Đức Chúa Trời. 56 Ông nói: “Kìa, tôi thấy các tầng trời mở ra và Con Người đứng bên phải Đức Chúa Trời.”

57 Bấy giờ, họ la lớn, bịt tai lại và cùng nhau xông vào bắt Ê-tiên 58 kéo ra ngoài thành, rồi ném đá ông. Các nhân chứng lấy áo quần mình đặt nơi chân một thanh niên tên là Sau-lơ.

59 Khi họ đang ném đá thì Ê-tiên cầu nguyện rằng: “Lạy Chúa là Đức Chúa Jêsus, xin tiếp lấy linh hồn con.” 60 Rồi ông quỳ xuống, kêu lớn: “Lạy Chúa, xin đừng quy tội nầy cho họ!” Vừa dứt lời thì ông ngủ.

Sau-lơ bắt bớ Hội Thánh

8

1 Sau-lơ tán thành về việc Ê-tiên bị giết. Trong ngày ấy, Hội Thánh ở Giê-ru-sa-lem gặp cơn bắt bớ dữ dội; ngoại trừ các sứ đồ, tất cả tín hữu đều bị tan lạc trong các miền Giu-đê và Sa-ma-ri. 2 Những người tin kính chôn cất Ê-tiên và than khóc ông rất nhiều. 3 Nhưng Sau-lơ tàn hại Hội Thánh, xông vào từng nhà bắt cả đàn ông lẫn đàn bà bỏ tù.

Bình luận

'Cắt bì' tấm lòng bạn

Bạn có bao giờ nhìn một người rất chống đối đức tin Cơ đốc và tự hỏi liệu họ có thể thay đổi không? Trong đoạn Kinh Thánh hôm nay, chúng ta thấy rằng ngay cả kẻ chống đối cứng lòng nhất cũng có thể thay đổi.

Là một người Do Thái có nghĩa là phải chịu cắt bì. Mọi nam giới đều được cắt bao quy đầu vào ngày thứ tám của cuộc đời mình. Nhưng phép cắt bì thể lý nhằm tượng trưng cho phép cắt bì tấm lòng.

Khi bài phát biểu của Ê-tiên kết thúc, với lòng dũng cảm và sự dạn dĩ tuyệt vời, ông nói với những người buộc tội mình: ‘Hỡi những người cứng cổ, lòng và tai chưa được cắt bì kia! Quý vị luôn luôn chống lại Đức Thánh Linh. Tổ phụ quý vị thế nào thì quý vị cũng thế ấy!’ (7:51). Sau đó, ông buộc tội họ đã giết Chúa Giê-su ('Đấng Công Chính', câu 52).

Một chủ đề chính xuyên suốt bài phát biểu của Ê-tiên: Đức Chúa Trời không bị giới hạn ở một nơi nào: ‘Nhà nào các ngươi sẽ cất cho Ta, Nơi nào là chỗ cho Ta nghỉ ngơi’ (c.48).

Cả đền tạm (c.44–45), cũng như đền thờ (c.46–47) đều không thể được xem là nhà của Đức Chúa Trời theo nghĩa đen (c.48). Vì như Đức Chúa Trời phán qua Ê-sai, ‘Trời là ngai Ta, đất là bệ chân Ta’ (c.49). Chúa Giê-su đến để thay thế đền tạm và đền thờ. Trước Chúa Giê-su, mọi người sẽ đến đền thờ để gặp Chúa. Với sự xuất hiện của Chúa Giê-su, nơi gặp gỡ với Đức Chúa Trời sẽ là chính Chúa Giê-su.

Giờ đây, nhờ Chúa Thánh Linh, Thiên Chúa hiện diện với dân Người (Mat 18:20). Đặc biệt là trong cộng đồng nhóm họp, hội thánh, Đức Chúa Trời sống bởi Thánh Linh của Ngài (Ê-phê-sô 2:22). Nhờ Thần Khí của Người, Người ngự trong mỗi chúng ta. Thân thể chúng ta là đền thờ của Đức Thánh Linh (1 Cô-rinh-tô 6:19). Nơi ở của Đức Chúa Trời hiện đang ở trong Ê-tiên, người ‘đầy dẫy Đức Thánh Linh’ (Công vụ 7:55).

Ê-tiên đang nói chuyện với các thầy tế lễ của chính đền thờ hiện đã được thay thế bởi Chúa Giê-su nhờ Đức Thánh Linh. Vì vậy, không có gì ngạc nhiên khi họ ‘giận dữ trong lòng và nghiến răng’ (c.54). Họ kéo ông ra khỏi thành phố và ném đá ông (c. 58).

Một trong những người có ‘lòng không cắt bì’ là Sau-lơ: ‘Các nhân chứng lấy áo quần mình đặt nơi chân một thanh niên tên là Sau-lơ’ (c.58). Ông ta ‘tán thành về việc Ê-tiên bị giết’ (8:1). Sau-lơ, chàng trai trẻ này ‘tàn hại Hội Thánh’. Hắn đi từng nhà, lôi cả đàn ông lẫn đàn bà bỏ tù” (c. 3).

Khó có thể tìm thấy ai trong lịch sử loài người có sự thay đổi lớn trong tâm hồn hơn chàng trai trẻ này. Từ một kẻ giết các Cơ đốc nhân, ông trở thành một sứ đồ vĩ đại rao giảng khắp thế giới rằng Chúa Giê-su là Con Đức Chúa Trời (9:20). Hãy tưởng tượng nếu một cựu thành viên của Isis (Tổ chức hồi giáo cực đoan) trở thành Giáo hoàng và bạn sẽ gần hiểu được điều gì đã xảy ra với sứ đồ Phao-lô!

Sự thay lòng đổi dạ này bắt đầu từ khi nào? Có lẽ một hạt giống đã được gieo khi ông chứng kiến cái chết của Ê-tiên: ‘Nhưng Ê-tiên, được đầy dẫy Đức Thánh Linh, nhìn chăm lên trời, thấy vinh quang của Đức Chúa Trời và Đức Chúa Jêsus đứng bên phải Đức Chúa Trời. Ông nói: “Kìa, tôi thấy các tầng trời mở ra và Con Người đứng bên phải Đức Chúa Trời”’ (7:55–56).

Sau đó, ‘Khi họ đang ném đá thì Ê-tiên cầu nguyện rằng: “Lạy Chúa là Đức Chúa Jêsus, xin tiếp lấy linh hồn con.” Rồi ông quỳ xuống, kêu lớn: “Lạy Chúa, xin đừng quy tội nầy cho họ!” Vừa dứt lời thì ông ngủ.’ (c.59–60).

Sau đó, chính Sau-lơ này, còn được gọi là Phao-lô, viết, ‘… Nhưng một người bên trong là người Do Thái mới thực là người Do Thái; sự cắt bì thật phát xuất từ tấm lòng, bởi Thánh Linh’ (Rô-ma 2:29).

Cắt bì nghĩa là cắt bỏ. Mọi Cơ đốc nhân đích thực đều được cắt bì bởi Chúa Thánh Linh. Khi tấm lòng của bạn được cắt bì, bạn tìm cách cắt đứt mọi thái độ sai lầm xuất hiện trong lòng và trí của bạn. Hãy nói 'không' với bất cứ điều gì ngăn cản trái tim bạn ngay thẳng trước Chúa. Giống như Sê-tiên (Ê-tiên), hãy được tràn đầy Chúa Thánh Linh, tràn đầy tình yêu, can đảm và tha thứ.

Cầu nguyện

Cảm ơn Chúa vì tình yêu của Ngài đã thay đổi trái tim con. Cảm ơn Ngài vì thông qua Thánh Linh của Ngài, tất cả chúng con có thể thay đổi.
Cựu Ước

2 Sa-mu-ên 18:19-19:43

Đa-vít nghe về cái chết của Áp-sa-lôm

19 A-hi-mát, con của Xa-đốc, nói: “Xin cho phép con chạy báo tin mừng cho vua rằng Đức Giê-hô-va đã giải cứu vua khỏi tay những kẻ thù của mình.”

20 Nhưng Giô-áp nói: “Hôm nay, con không phải là người báo tin mừng. Con sẽ báo tin mừng vào một ngày khác, nhưng hôm nay thì không, vì hoàng tử đã chết.”

21 Rồi Giô-áp bảo một người Cút: “Hãy đi thuật cho vua điều ngươi đã thấy.” Người Cút cúi lạy Giô-áp, rồi chạy đi.

22 A-hi-mát, con của Xa-đốc, lại nói với Giô-áp: “Dù thế nào đi nữa, cũng xin cho con chạy theo sau người Cút.”

Giô-áp hỏi: “Con ta ơi, tại sao con muốn chạy đi? Con sẽ chẳng được thưởng gì về tin tức nầy đâu.”

23 A-hi-mát năn nỉ: “Dù thế nào đi nữa, xin để con chạy đi.”

Giô-áp nói: “Hãy chạy đi.” Vậy, A-hi-mát chạy theo con đường đồng bằng và vượt qua người Cút.

24 Đa-vít đang ngồi ở giữa hai cổng thành. Người lính canh theo tường thành trèo lên vòm cổng thành, khi ngước mắt lên thì anh thấy một người đang chạy đến một mình. 25 Người lính canh kêu lên và báo tin cho vua. Vua nói: “Nếu chỉ một mình nó, tức là người đem tin.” Người ấy chạy càng ngày càng gần.

26 Rồi người lính canh lại thấy một người khác cũng đang chạy, nên gọi người gác cổng và nói: “Kìa, lại có một người đang chạy đến một mình.”

Vua nói: “Người nầy cũng đem tin.”

27 Người lính canh nói: “Tôi thấy người trước có cách chạy giống như A-hi-mát, con của Xa-đốc.”

Vua nói: “Đó là một người tốt, chắc người đem tin tức tốt lành đến.”

28 A-hi-mát kêu lên và tâu với vua: “Mọi việc tốt đẹp!” Rồi người sấp mặt xuống đất trước mặt vua, và nói tiếp: “Ca ngợi Giê-hô-va Đức Chúa Trời của bệ hạ, là Đấng đã giải cứu bệ hạ khỏi những kẻ đã đưa tay chống lại bệ hạ là chúa tôi!”

29 Nhưng vua hỏi: “Chàng trẻ tuổi Áp-sa-lôm được bình an không?”

A-hi-mát thưa: “Khi Giô-áp sai một đầy tớ của bệ hạ và chính hạ thần đi, thì hạ thần thấy có sự huyên náo dữ dội, nhưng không biết việc gì đã xảy ra.”

30 Vua nói: “Hãy lui ra một bên và đứng đó.” A-hi-mát lui ra và đứng chờ.

31 Kìa, người Cút đến và nói: “Xin bệ hạ là chúa tôi nghe tin mừng. Hôm nay, Đức Giê-hô-va đã giải cứu bệ hạ khỏi tay những kẻ nổi lên chống lại bệ hạ.”

32 Vua hỏi người Cút: “Chàng trẻ tuổi Áp-sa-lôm được bình an không?” Người Cút đáp: “Nguyện các kẻ thù của bệ hạ là chúa tôi, và tất cả những ai nổi lên chống lại để làm hại bệ hạ đều phải chung số phận như chàng trẻ tuổi ấy!”

Đa-vít than khóc Áp-sa-lôm

33 Vua rất xúc động, đi lên phòng trên cổng thành và khóc. Người vừa đi vừa nói: “Áp-sa-lôm, con ơi, con ta ơi! Áp-sa-lôm, con ta ơi! Ước gì ta được chết thay con! Áp-sa-lôm, con ơi, con ta ơi!”

Dân chúng đưa Đa-vít trở qua sông Giô-đanh

19
1 Người ta báo cho Giô-áp: “Kìa, vua đang khóc than và thương tiếc Áp-sa-lôm.” 2 Thế là hôm đó, ngày chiến thắng trở thành ngày than khóc của toàn dân; bởi mọi người đã nghe tin vua rất đau buồn vì mất con. 3 Trong ngày đó, quân lính lén lút trở vào thành như một đoàn quân trốn chạy khỏi chiến trường, lén lút trở về trong xấu hổ. 4 Còn vua thì che mặt, kêu khóc lớn tiếng: “Áp-sa-lôm, con ta ơi! Áp-sa-lôm, con ơi, con ta ơi!”

5 Giô-áp vào cung vua và nói: “Hôm nay bệ hạ đã làm bẽ mặt các đầy tớ bệ hạ, là những người ngày nay đã cứu mạng sống của bệ hạ, mạng sống của các hoàng tử và công chúa, cùng mạng sống của các hoàng hậu và cung phi nữa. 6 Như vậy, bệ hạ yêu những người ghét mình, và ghét những người yêu thương mình. Vì hôm nay bệ hạ đã chứng tỏ rằng các tướng chỉ huy và các đầy tớ của bệ hạ không là gì cả đối với bệ hạ. Bây giờ, tôi biết rằng nếu hôm nay Áp-sa-lôm còn sống, và tất cả chúng tôi đều chết thì chắc bệ hạ hài lòng lắm! 7 Giờ đây, xin bệ hạ đứng lên và đi ra nói vài lời khích lệ các đầy tớ của bệ hạ. Vì tôi chỉ Đức Giê-hô-va mà thề: Nếu bệ hạ không đi ra thì đêm nay sẽ không còn người nào ở lại bên bệ hạ; và tai họa nầy sẽ còn tệ hại hơn tất cả các tai họa đã xảy đến cho bệ hạ từ khi còn trẻ đến ngày nay.”

8 Bấy giờ, vua đứng lên và ra ngồi ở cổng thành. Khi người ta cho toàn dân biết rằng vua đã ngồi tại cổng thành thì họ kéo đến trước mặt vua.

Đa-vít được đưa trở về Giê-ru-sa-lem

Lúc bấy giờ, người Y-sơ-ra-ên đã chạy trốn, ai về nhà nấy. 9 Trong khắp các bộ tộc Y-sơ-ra-ên, người ta bàn luận sôi nổi với nhau rằng: “Vua đã giải thoát chúng ta khỏi tay kẻ thù, và người đã cứu chúng ta khỏi tay quân Phi-li-tin. Nhưng bây giờ, người đã phải trốn khỏi xứ vì Áp-sa-lôm. 10 Còn Áp-sa-lôm, người mà chúng ta đã xức dầu tôn lên làm vua, thì đã tử trận. Vậy bây giờ, tại sao anh em ngồi yên mà không lo đưa vua trở về?”

11 Vua Đa-vít sai người nói với các thầy tế lễ Xa-đốc và A-bia-tha: “Hãy hỏi các trưởng lão Giu-đa: ‘Tại sao các ngươi lại là những người sau cùng đưa vua trở về cung, khi mà sự bàn luận về việc nầy trong khắp Y-sơ-ra-ên đã thấu đến tai vua? 12 Các ngươi là anh em ta, là cốt nhục ta. Tại sao các ngươi lại là những người sau cùng đưa vua về?’ 13 Các ngươi cũng hãy nói với A-ma-sa: ‘Chẳng phải ngươi là cốt nhục ta sao? Nếu từ nay trở đi, ngươi không làm tổng tư lệnh quân đội của ta thay cho Giô-áp, thì xin Đức Chúa Trời phạt ta thật nặng nề.’”

14 Như vậy, Đa-vít chiếm được lòng người Giu-đa, muôn người như một. Họ sai người đến tâu với vua: “Xin bệ hạ và tất cả đầy tớ của bệ hạ hãy trở về.” 15 Vua trở về và đến sông Giô-đanh. Người Giu-đa đã đến Ghinh-ganh để đón rước và đưa vua qua sông Giô-đanh.

Đa-vít tha thứ Si-mê-i

16 Si-mê-i, con của Ghê-ra người Bên-gia-min, từ Ba-hu-rim vội vã đi xuống cùng với người Giu-đa để đón vua Đa-vít. 17 Có một nghìn người Bên-gia-min cùng đi với ông. Cũng có Xíp-ba, đầy tớ của nhà Sau-lơ, cùng với mười lăm con trai và hai mươi đầy tớ, họ vội vã đến sông Giô-đanh trước vua. 18 Họ vượt qua khúc sông cạn để đón hoàng gia và làm bất cứ điều gì vua cần. Khi vua sắp qua sông Giô-đanh thì Si-mê-i, con của Ghê-ra, phủ phục trước mặt vua, 19 và thưa: “Xin chúa tôi đừng hạch tội tôi, và đừng nhớ đến việc sai trái mà kẻ hạ thần đã phạm trong ngày bệ hạ là chúa tôi ra khỏi Giê-ru-sa-lem. Mong bệ hạ đừng để tâm đến. 20 Đầy tớ của bệ hạ biết mình đã phạm tội. Nhưng hôm nay đây, tôi là người đầu tiên trong cả nhà Giô-sép đã xuống đón bệ hạ là chúa tôi.”

21 A-bi-sai, con của Xê-ru-gia, hỏi: “Liệu người ta sẽ không xử tử Si-mê-i vì đã nguyền rủa người được xức dầu của Đức Giê-hô-va sao?” 22 Nhưng Đa-vít trả lời: “Các con của Xê-ru-gia ơi, việc của ta có can hệ gì đến các ngươi, mà ngày nay các ngươi phải trở thành người chống đối ta? Trong một ngày như hôm nay mà lại có người trong Y-sơ-ra-ên bị xử tử sao? Có phải ta không biết rằng hôm nay ta là vua của Y-sơ-ra-ên sao?” 23 Vua nói với Si-mê-i: “Ngươi sẽ không chết đâu.” Rồi vua lập lời thề với người.

Mê-phi-bô-sết đón vua Đa-vít

24 Mê-phi-bô-sết, cháu nội của Sau-lơ, cũng đi xuống đón vua. Ông đã không rửa chân, không tỉa râu, và không giặt áo mình, từ ngày vua ra đi cho đến ngày vua trở về bình an. 25 Khi ông từ Giê-ru-sa-lem đến đón vua, Đa-vít hỏi ông: “Tại sao ngươi không đi với ta, Mê-phi-bô-sết?”

26 Ông đáp: “Thưa bệ hạ là chúa tôi, tôi đã bị người đầy tớ mình lừa gạt. Vì đầy tớ của bệ hạ bị què, nên đã bảo nó: ‘Hãy thắng lừa để ta cưỡi đi theo vua.’ 27 Nhưng nó lại vu cáo tôi với bệ hạ là chúa tôi. Tuy nhiên, bệ hạ là chúa tôi như một thiên sứ của Đức Chúa Trời, xin hãy làm điều bệ hạ cho là tốt. 28 Vì tất cả nhà cha ông tôi chỉ là những kẻ đáng chết trước mặt bệ hạ là chúa tôi mà thôi, thế mà bệ hạ đã đặt đầy tớ bệ hạ vào số người được ngồi ăn nơi bàn bệ hạ. Vậy thì tôi còn có điều gì để kêu xin với bệ hạ nữa?”

29 Vua nói với ông: “Ngươi còn nói về việc mình làm gì? Ta đã bảo ngươi và Xíp-ba hãy chia đất với nhau.” 30 Nhưng Mê-phi-bô-sết thưa với vua: “Hãy để Xíp-ba lấy tất cả đi, vì bệ hạ là chúa tôi đã trở về bình an là quý rồi.”

Đa-vít ban thưởng cho Bát-xi-lai

31 Bấy giờ, Bát-xi-lai người Ga-la-át cũng từ Rô-ghê-lim xuống, và cùng vua qua sông Giô-đanh để tiễn vua qua bên kia sông. 32 Bát-xi-lai đã già lắm, ông được tám mươi tuổi. Chính ông đã cung cấp lương thực cho vua trong lúc vua ở tại Ma-ha-na-im, vì ông là một người rất giàu có. 33 Vua nói với Bát-xi-lai: “Hãy qua sông với ta và ở lại với ta tại Giê-ru-sa-lem, ta sẽ chu cấp cho ngươi.”

34 Nhưng Bát-xi-lai thưa với vua: “Tôi còn sống được bao nhiêu năm nữa mà lại cùng vua đi lên Giê-ru-sa-lem? 35 Nay tôi được tám mươi tuổi rồi, có còn phân biệt được cái hay cái dở nữa không? Đầy tớ của bệ hạ có còn thưởng thức được thức ăn và thức uống, hay giọng hát của những nam nữ ca sĩ nữa không? Vậy, tại sao đầy tớ của bệ hạ lại trở thành gánh nặng cho bệ hạ là chúa tôi làm gì? 36 Đầy tớ của bệ hạ sẽ cùng bệ hạ đi một quãng đường ngắn ở bên kia sông Giô-đanh nữa thôi. Nhưng tại sao bệ hạ lại muốn thưởng cho tôi như thế? 37 Xin cho phép đầy tớ bệ hạ trở về để được chết trong thành tôi, gần bên mộ của cha mẹ tôi. Nhưng đây là Kim-ham, đầy tớ bệ hạ, nó sẽ qua sông Giô-đanh với bệ hạ là chúa tôi, xin đãi nó thế nào tùy ý bệ hạ cho là tốt.”

38 Vua nói: “Kim-ham sẽ đi với ta, và ta sẽ làm cho nó mọi điều ngươi muốn. Bất cứ điều gì ngươi xin thì ta sẽ làm cho ngươi.”

39 Vậy, tất cả mọi người đều qua sông Giô-đanh, và vua cũng qua nữa. Vua hôn Bát-xi-lai và chúc phước cho ông. Rồi Bát-xi-lai trở về nhà mình. 40 Từ đó, vua đi qua Ghinh-ganh, có Kim-ham đi với vua. Toàn dân Giu-đa và phân nửa dân Y-sơ-ra-ên đã đưa vua đi qua.

Người Y-sơ-ra-ên và người Giu-đa tranh cãi về việc đón vua

41 Bấy giờ, tất cả người Y-sơ-ra-ên đến với vua, và hỏi: “Tại sao anh em chúng tôi là những người Giu-đa, đã lén lút đón bệ hạ và đưa bệ hạ sang sông Giô-đanh cùng với hoàng gia và tất cả những người theo bệ hạ?” 42 Tất cả người Giu-đa trả lời người Y-sơ-ra-ên: “Chúng tôi đã làm điều nầy vì vua có liên hệ họ hàng gần gũi với chúng tôi. Nhưng tại sao anh em nổi giận về việc nầy? Chúng tôi có ăn bám vua đâu? Hoặc vua có cho chúng tôi bất cứ điều gì đâu?”

43 Người Y-sơ-ra-ên đáp lời người Giu-đa: “Đối với vua Đa-vít, chúng tôi có tới mười phần nơi nhà vua; hơn nữa, chúng tôi có nhiều điều nơi vua Đa-vít hơn anh em mà. Vậy, tại sao anh em lại coi thường chúng tôi? Chẳng phải chúng tôi là những người đầu tiên đã nói đến việc đón vua về đó sao?” Những lời lẽ của người Giu-đa đáp lại còn gay gắt hơn lời lẽ của người Y-sơ-ra-ên.

Bình luận

Trưởng thành qua đau khổ

Bạn có đang trong giai đoạn đau khổ hay đau buồn không? Chúa thường sử dụng những thời điểm này để thay đổi tấm lòng của bạn và gia tăng lòng trắc ẩn của bạn đối với người khác.

Trái tim của Đa-vít đã được thánh hóa qua đau khổ và buồn phiền. Như thể cho đến bây giờ ông ta vẫn chưa chịu đựng đủ, ông ta nhận được tin rằng Áp-sa-lôm, con trai ông, đã chết. Ông 'đau lòng' (18:33). Ông kêu lên: ‘Hỡi Áp-sa-lôm, con ta! Con trai ta, con trai ta Áp-sa-lôm! Giá như cha chết thay cho con – Hỡi Áp-sa-lôm, con trai ta!’ (c. 33).

Sau đó, Giô-áp nói với ông một cách chắc chắn rằng ông phải xốc lại tinh thần và ra ngoài khích lệ đội quân của mình, những người vừa giúp ông thắng một trận lớn chống lại kẻ thù (19:1–7). Giô-áp nói với Đa-vít, ‘hãy đi ra nói vài lời khích lệ các đầy tớ của bệ hạ!’ (c.7).

Đa-vít thay đổi thái độ. Ông đứng dậy và làm chính xác những gì ông được yêu cầu (c.8). ‘Đa-vít chiếm được lòng người Giu-đa, muôn người như một’ (c.14).

Không chỉ Đa-vít thay lòng đổi dạ mà Si-mê-i cũng vậy. Anh ta phủ phục trước nhà vua: ‘Xin chúa tôi đừng hạch tội tôi, và đừng nhớ đến việc sai trái mà kẻ hạ thần đã phạm. Đầy tớ của bệ hạ biết mình đã phạm tội. Nhưng hôm nay đây, tôi là người đầu tiên trong cả nhà Giô-sép đã xuống đón bệ hạ là chúa tôi’ (c.19–20 ).

Đa-vít, được thánh hóa qua sự khốn khổ của mình, tỏa sáng như một ánh sáng chói lọi cho mọi người xung quanh. Vua thương xót Si-mê-i. Ông đối phó khôn ngoan với Mê-phi-bô-sết, Xíp-ba và Bát-xi-lai (c.24-39).

Nhưng Đa-vít sẽ phải đối mặt với nhiều trận chiến phía trước khi một cuộc khẩu chiến nổ ra giữa Y-sơ-ra-ên và Giu-đa (c.41-43).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn Chúa vì Ngài đã sử dụng những lúc đau khổ và hoạn nạn của chúng con để mang lại sự thay đổi trong cuộc đời chúng con. Xin Chúa thánh hóa, cắt bì tấm lòng con và tăng thêm lòng trắc ẩn của con đối với người khác.

Pippa chia sẻ

Công vụ 7:56 nói:

'“Kìa,” [Sê-tiên] nói, “Kìa, tôi thấy các tầng trời mở ra và Con Người đứng bên phải Đức Chúa Trời”'

Sê-tiên bị ném đá, nghe có vẻ là cách chết kinh khủng nhất. Tuy nhiên, có điều gì rất đó tuyệt vời về phân cảnh này. Tôi không biết nhiều người đã từng thấy Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con cùng lúc. Không phải đám đông giết Sê-tiên, mà là Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Con – Chúa Giê-su – chào đón ông về nhà.

Câu kinh thánh trong ngày

Thi Thiên 73:1

'Đức Chúa Trời thật tốt lành'

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

Change Language

Bible in One Year is available in the following languages:

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more