Ngày 160

Tiếp tục trung thành

Khôn ngoan Châm Ngôn 14:15-24
Tân ước Công vụ 5:12-42
Cựu Ước 2 Sa-mu-ên 14:1-15:12

Giới thiệu

Năm 2007, một nhóm 23 nhà truyền giáo Hàn Quốc đã bị Taliban bắt giữ ở Afghanistan. Họ vô cùng sợ hãi. Taliban đã tách họ ra, cô lập họ và tịch thu tài sản của họ. Một trong những phụ nữ Hàn Quốc đã cố gắng giữ được cuốn Kinh thánh của mình. Cô xé nó thành hai mươi ba mảnh và bí mật chia cho mỗi người một phần, để cho dù ở đâu, mỗi người có thể đọc một phần Kinh thánh khi không có ai theo dõi.

Cả nhóm biết rằng Taliban đã quyết định giết họ, từng người một. Từng người một, những người truyền giáo đã dâng mạng sống của họ một lần nữa cho Chúa Giê-su và nói: 'Lạy Chúa, nếu Chúa muốn con chết vì Chúa, con sẽ làm điều đó.' Sau đó, mục sư nói, 'Tôi đã nói chuyện với [Taliban] vì chúng đang chuẩn bị giết chúng ta và tôi đã nói với những người lãnh đạo của họ rằng nếu có ai phải chết, thì tôi chết trước vì tôi là mục sư của các bạn.' Một người khác nói, 'Không, bởi vì tôi cũng là mục sư và tôi là trưởng lão của anh. Tôi chết trước.’

Sau đó, mục sư quay lại và nói, ‘Ông chưa được phong chức, tôi đã được phong chức, tôi chết trước.’ Chắc chắn rồi, ông ấy chết trước. Hai người đã thiệt mạng trước khi những người còn lại được giải cứu. Họ đã thể hiện lòng trung thành đặc biệt của mình với Chúa và với nhau.

Lòng trung thành là sự kết hợp giữa tình yêu và sự chân thật. Đó là một phẩm chất thường thiếu trong xã hội của chúng ta ngày nay. Sự bất trung phá hủy gia đình, hội thánh, doanh nghiệp, đảng phái chính trị và thậm chí cả quốc gia.

Khôn ngoan

Châm Ngôn 14:15-24

15 Kẻ ngây thơ tin hết mọi điều,
   Nhưng người thận trọng xem xét bước đi của mình.
\t   16 Người khôn ngoan sợ điều ác và tránh xa,
   Nhưng kẻ ngu dại thì liều lĩnh và bất cẩn. \t   17 Người nóng vội hành động điên dại,
   Còn kẻ âm mưu điều ác sẽ bị ghét. \t   18 Kẻ ngây thơ được sự điên dại làm cơ nghiệp,
   Nhưng người khôn ngoan được đội vương miện bằng tri thức. \t   19 Kẻ dữ phủ phục trước mặt người lành,
   Và kẻ gian ác chầu chực trước cửa người công chính. \t   20 Người nghèo khó, ngay cả láng giềng cũng ghét,
   Nhưng người giàu có thì được nhiều người thương. \t   21 Ai khinh bỉ người lân cận là phạm tội,
   Còn ai thương xót người nghèo khó thì có phước. \t   22 Kẻ mưu toan điều ác lại chẳng lầm lạc sao?
   Còn người định làm điều thiện gặp nhân từ và chân thật. \t   23 Mọi công lao đều đem đến ích lợi,
   Nhưng lời nói suông chỉ mang lại cảnh nghèo nàn. \t   24 Vương miện của người khôn ngoan là sự giàu có,
   Còn vòng hoa của kẻ ngu dại là sự điên rồ.

Bình luận

Theo đuổi lòng trung thành với Chúa trong các kế hoạch của bạn

Lòng trung thành đầu tiên của chúng ta là với Chúa. Sự ưu ái của Ngài dành cho những ai ‘trung thành với Đức Chúa Trời’-người công chính (c.19).

Sách Châm ngôn chứa đầy sự khôn ngoan thực tế. Ví dụ, sách khuyến khích bạn sáng suốt về những gì bạn tin tưởng: ‘Kẻ ngây thơ tin hết mọi điều, Nhưng người thận trọng xem xét bước đi của mình” (c.15). Cuối cùng thì sự khôn ngoan là về cách bạn liên hệ với Đức Chúa Trời: ‘Người khôn ngoan sợ điều ác và tránh xa’ (c.16).

‘Kính sợ Chúa’ là thái độ của sự kính trọng lành mạnh và trung thành. Điều đó có nghĩa là nhớ đến Ngài trong tất cả các kế hoạch của bạn. Hãy thật cẩn thận về những kế hoạch bạn lập – liệu chúng là vì điều tốt hay vì điều xấu. Cuối cùng, ngay cả “kẻ gian ác chầu chực trước cửa người công chính” (c.19).

‘Còn người định làm điều thiện gặp nhân từchân thật’ (c.22b). Từ 'gặp' (find) đôi khi được dịch là 'bày tỏ'. Cả hai đều đúng. Những người định làm điều thiện không chỉ gặp sự yêu thương và chân thật, mà chính họ còn bày tỏ ra tình yêu và sự chân thật. Đây là trọng tâm của lòng trung thành – thể hiện tình yêu và sự chân thật. Điều này trái ngược với những người ích kỷ âm mưu điều ác và lầm đường lạc lối.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp con khôn ngoan và trung thành với Chúa trong các kế hoạch của con. Xin cho chúng con, với tư cách là một cộng đồng những người trung thành với Chúa, hoạch định những điều thiện và gặp được tình yêu và sự chân thật.
Tân ước

Công vụ 5:12-42

Sự phát triển của đạo Chúa

12 Bấy giờ, có nhiều phép mầu và dấu lạ được thực hiện giữa dân chúng bởi tay các sứ đồ. Tất cả các tín hữu đều hiệp ý nhóm nhau dưới hiên cửa Sa-lô-môn. 13 Không một ai khác dám tham dự với họ, nhưng dân chúng thì rất nể trọng. 14 Số người tin Chúa ngày càng thêm đông đảo, gồm cả nam lẫn nữ, 15 đến nỗi người ta phải đem những người bệnh để ngoài đường phố, đặt nằm trên giường và chõng để khi Phi-e-rơ đi ngang qua, bóng của ông ít ra cũng ngả trên một vài bệnh nhân. 16 Dân chúng ở các thành phố lân cận cũng tụ họp về Giê-ru-sa-lem, đem đến những người đau ốm, những kẻ bị tà linh hành hạ và tất cả đều được chữa lành.

Các sứ đồ bị bắt và được giải thoát. – Lời góp ý của Ga-ma-li-ên

17 Bấy giờ thầy tế lễ thượng phẩm và những kẻ theo ông, tức là phái Sa-đu-sê, đầy lòng ganh tị, đứng dậy 18 bắt các sứ đồ giam vào ngục. 19 Nhưng ban đêm có một thiên sứ của Chúa mở cửa ngục đem các sứ đồ ra và dặn rằng: 20 “Hãy đi, đứng nơi đền thờ và rao giảng cho dân chúng mọi lời của sự sống nầy.”

21 Nghe thế, các sứ đồ đi vào đền thờ vừa lúc rạng đông và bắt đầu dạy dỗ.

Khi thầy tế lễ thượng phẩm và đoàn tùy tùng đến, họ triệu tập Hội đồng với tất cả trưởng lão của dân Y-sơ-ra-ên lại, rồi sai người vào ngục để giải các sứ đồ đến. 22 Nhưng các người thừa hành vào trong ngục, không thấy các sứ đồ tại đó, liền trở về trình 23 rằng: “Chúng tôi thấy ngục đóng rất cẩn thận và lính canh đứng trước cửa, nhưng lúc mở ra thì chẳng thấy một người nào ở trong đó.” 24 Viên quản lý đền thờ và các thầy tế lễ cả nghe những lời ấy thì bối rối về các sứ đồ và không biết việc nầy sẽ ra sao.

25 Nhưng có người đến báo với họ rằng: “Kìa, những người mà các ông đã bỏ tù, bây giờ đang ở trong đền thờ dạy dỗ dân chúng!” 26 Viên quản lý đền thờ với các nhân viên liền đi đến nơi và bắt các sứ đồ dẫn đi, nhưng không dùng bạo lực vì họ sợ bị dân chúng ném đá.

27 Họ giải các sứ đồ đi và đem đến Hội đồng. Thầy tế lễ thượng phẩm tra hỏi các sứ đồ rằng: 28 “Chúng tôi đã nghiêm cấm các anh lấy danh đó để dạy dỗ, thế mà các anh đã làm cho Giê-ru-sa-lem tràn ngập giáo lý của mình, lại còn muốn cho máu Người ấy đổ lại trên chúng tôi nữa chứ!”

29 Phi-e-rơ và các sứ đồ trả lời: “Thà phải vâng lời Đức Chúa Trời còn hơn vâng lời người ta. 30 Đức Chúa Trời của tổ phụ chúng ta đã khiến Đức Chúa Jêsus sống lại, là Đấng mà các ông đã treo trên cây gỗ và giết đi. 31 Đức Chúa Trời đã đem Đấng ấy lên bên phải Ngài làm Vua và Cứu Chúa để ban sự ăn năn và sự tha tội cho dân Y-sơ-ra-ên. 32 Chính chúng tôi là những nhân chứng cho các việc ấy cùng với Đức Thánh Linh mà Đức Chúa Trời đã ban cho những người vâng lời Ngài.”

33 Khi nghe những lời nầy thì họ giận điên lên và muốn giết các sứ đồ. 34 Nhưng có một người Pha-ri-si tên là Ga-ma-li-ên, giáo sư về luật pháp, được tất cả dân chúng kính trọng, đứng lên giữa Hội đồng và truyền lệnh đem các sứ đồ ra ngoài một lúc. 35 Rồi ông nói với họ: “Thưa đồng bào Y-sơ-ra-ên, hãy cẩn thận về cách quý vị đối xử với những người nầy. 36 Trước đây, Thêu-đa dấy lên, xưng hùng xưng bá, có độ bốn trăm người theo nó, nhưng nó bị giết, và tất cả những kẻ theo nó đều tan rã, không còn gì cả. 37 Sau nó cũng có Giu-đa, người Ga-li-lê, dấy lên vào thời kỳ kiểm tra dân số và lôi kéo nhiều người theo mình; nhưng rồi cũng chết, tất cả những kẻ theo nó cũng bị tan lạc. 38 Bây giờ tôi xin khuyên quý vị: Hãy tránh xa những người nầy, cứ để mặc họ, vì nếu mưu định và công việc nầy đến từ loài người thì sẽ bị thất bại; 39 nhưng nếu bởi Đức Chúa Trời mà ra thì quý vị không thể nào tiêu diệt họ được; trái lại, quý vị liều mình chiến đấu chống lại Đức Chúa Trời.” Vậy, họ nghe theo lời khuyên của Ga-ma-li-ên.

40 Họ gọi các sứ đồ trở vào, sai đánh đòn và cấm lấy danh Đức Chúa Jêsus mà giảng dạy, rồi thả hai ông ra.

41 Vậy, các sứ đồ rời khỏi Hội đồng, vui mừng vì họ đã được kể là xứng đáng chịu nhục vì danh Chúa. 42 Hằng ngày, trong đền thờ hoặc từ nhà nầy sang nhà khác, các sứ đồ cứ tiếp tục dạy dỗ và rao truyền Tin Lành của Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ.

Bình luận

Theo đuổi lòng trung thành với Chúa Giê-su trong lời nói của bạn

Khi các sứ đồ ra đi rao giảng tin mừng, họ đã làm nhiều dấu kỳ phép lạ giữa dân chúng. ‘Số người tin Chúa ngày càng thêm đông đảo, gồm cả nam lẫn nữ’ (c.14). Kết quả là, ‘Dân chúng ở các thành phố lân cận cũng tụ họp về Giê-ru-sa-lem, đem đến những người đau ốm, những kẻ bị tà linh hành hạ và tất cả đều được chữa lành’ (c.16).

Đáng buồn thay, thành công của họ đã dẫn đến sự ‘ghen tị’ từ các nhà lãnh đạo tôn giáo (c.17). Hãy chú ý. Đố kỵ có thể là một sự cám dỗ đối với mỗi người trong chúng ta, những người được coi là 'tôn giáo'. Trong cơn ghen tức, họ bắt các sứ đồ bỏ tù (c.18). Nhưng một lần nữa Chúa lại làm phép lạ. Ngài đã sai một thiên sứ đến mở cửa ngục và đưa họ ra ngoài.

Với lòng can đảm, họ đã tuân theo mệnh lệnh ‘Hãy đi, đứng nơi đền thờ và rao giảng cho dân chúng mọi lời của sự sống nầy’ (c.20).

Khi họ bị bắt gặp đang làm chính xác những gì họ đã từng làm và bị bắt trước đây, họ bị bắt lại và bị đưa ra trước Tòa công luận để bị thầy tế lễ thượng phẩm chất vấn, ông nói: 'Chúng tôi đã nghiêm cấm các anh lấy danh đó để dạy dỗ, thế mà các anh đã làm cho Giê-ru-sa-lem tràn ngập giáo lý của mình, lại còn muốn cho máu Người ấy đổ lại trên chúng tôi nữa chứ! (c.28).

Phi-e-rơ và các sứ đồ khác trung thành với Đức Chúa Trời và với sự kêu gọi của họ. Họ trả lời: ‘Thà phải vâng lời Đức Chúa Trời còn hơn vâng lời người ta’ (c.29).

Chúa Giê-su phán: ‘Cái gì của Sê-sa, hãy trả cho Sê-sa, cái gì của Đức Chúa Trời hãy trả cho Đức Chúa Trời’ (Ma-thi-ơ 22:21). Khi nói điều này, Ngài đã xác định giới hạn thẩm quyền của con người và lòng trung thành của chúng ta với nó. Khi thẩm quyền đó xung đột với lòng trung thành với Chúa, Chúa phải được ưu tiên. Vì lòng trung thành với Đức Chúa Trời, họ tiếp tục rao giảng phúc âm – ngay cả khi họ đang bị thử thách.

Lời biện hộ ngắn gọn của họ (chỉ gồm ba câu – Công vụ 5:30–32) là một bài giảng kiểu mẫu. Tất cả là về Chúa Giê-su. Thật đáng ngạc nhiên là họ có thể bao quát được nhiều điều trong một bài thuyết trình ngắn như vậy. Họ rao giảng về thập tự giá, sự phục sinh và sự tôn cao Chúa Giê-su. Họ tuyên bố Chúa Giê-su là Vua và Cứu Chúa. Bài nói bao gồm một mô tả về con đường cứu rỗi: sự ăn năn và sự tha thứ tội lỗi.

Ngoài ra, họ đã thành công đề cập cả Ba Ngôi: Đức Chúa Cha ('Đức Chúa Trời của tổ tiên chúng ta', câu 30), Đức Chúa Con ('Chúa Giê-su', câu 30) và Đức Chúa Trời 'Thánh Linh' (c. 32). Bài nói này đem đến sự giận dữ đến nỗi, giống như các nhà truyền giáo Nam Triều Tiên, họ phải đối mặt với cái chết.

Tuy nhiên, trước sự quan phòng của Đức Chúa Trời, có một người khôn ngoan trong Tòa công luận, một người Pha-ri-si tên là Ga-ma-li-ên, người đã chỉ ra cho các thành viên của mình (bằng cách đưa ra các ví dụ từ lịch sử gần đây) rằng 'vì nếu mưu định và công việc nầy đến từ loài người thì sẽ bị thất bại; nhưng nếu bởi Đức Chúa Trời mà ra thì quý vị không thể nào tiêu diệt họ được; trái lại, quý vị liều mình chiến đấu chống lại Đức Chúa Trời’ (c.38–39).

Mặc dù bài nói của ông đã thuyết phục được họ, nhưng các sứ đồ vẫn bị đánh đòn và bị ‘cấm lấy danh Đức Chúa Jêsus mà giảng dạy’ (c.40).

Một lần nữa, với lòng can đảm phi thường và lòng trung thành với Thượng Đế và sự kêu gọi của họ, ‘các sứ đồ rời khỏi Hội đồng, vui mừng vì họ đã được kể là xứng đáng chịu nhục vì danh Chúa. Hằng ngày, trong đền thờ hoặc từ nhà nầy sang nhà khác, các sứ đồ cứ tiếp tục dạy dỗ và rao truyền Tin Lành của Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ.’ (c.41–42).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin cho chúng con được truyền cảm hứng bởi tấm gương của các sứ đồ và những người giống như các nhà truyền giáo Nam Hàn đã noi gương các sứ đồ. Xin cho chúng con không ngừng giảng dạy và loan báo Tin lành rằng Chúa Giê-su là Đấng Christ, Cứu Chúa.
Cựu Ước

2 Sa-mu-ên 14:1-15:12

Giô-áp dàn xếp cho Áp-sa-lôm trở về

1 Bấy giờ, Giô-áp con của Xê-ru-gia, nhận thấy lòng vua đang hướng về Áp-sa-lôm. 2 Vì thế, ông sai người đến Thê-cô-a, tìm một người đàn bà khôn khéo, và bảo bà ấy: “Hãy giả vờ làm người đang có tang, mặc tang phục, đừng xức dầu. Hãy làm như một người đàn bà để tang lâu ngày. 3 Rồi hãy đến gặp vua, tâu với người như thế nầy...” Và Giô-áp dặn bà những lời phải nói.

4 Khi người đàn bà ở Thê-cô-a đến gặp vua, bà sấp mặt xuống đất mà lạy, rồi thưa: “Xin bệ hạ cứu giúp tôi!”

5 Vua hỏi: “Ngươi có việc gì?”

Bà thưa: “Than ôi! Tôi góa bụa, chồng tôi đã chết. 6 Tớ gái bệ hạ có hai con trai. Hai đứa xô xát với nhau ở ngoài đồng, và vì không ai can chúng ra, nên đứa nầy đánh chết đứa kia. 7 Và nầy, cả dòng họ đều đứng lên chống lại tớ gái bệ hạ, và bảo: ‘Hãy nộp kẻ đã giết em mình. Chúng tôi sẽ giết nó để đền mạng người em mà nó đã giết; và dù nó là người thừa kế, chúng tôi cũng sẽ diệt nó.’ Vậy, họ định dập tắt chút than hồng còn lại cho tôi, không để lại cho chồng tôi người nối danh nối dõi trên mặt đất.”

8 Vua nói với người đàn bà: “Ngươi hãy trở về nhà, ta sẽ ra lệnh về việc của ngươi.”

9 Người đàn bà Thê-cô-a thưa với vua: “Tâu bệ hạ là chúa tôi, nguyện tội đổ lại trên tôi và trên nhà cha tôi. Còn bệ hạ và ngai vàng của bệ hạ thì vô can!”

10 Vua nói: “Nếu có ai nói gì với ngươi, hãy đưa nó đến với ta. Nó sẽ không còn dám đụng đến ngươi nữa.”

11 Bà ấy nói: “Xin bệ hạ nhớ đến Giê-hô-va Đức Chúa Trời của bệ hạ mà ngăn cản người đòi nợ máu gây thêm chết chóc, và họ sẽ không giết con trai tôi nữa.”

Vua nói: “Thật như Đức Giê-hô-va hằng sống, không một sợi tóc nào của con trai ngươi sẽ rơi xuống đất!”

12 Người đàn bà nói tiếp: “Xin cho phép tớ gái bệ hạ thưa thêm một lời với bệ hạ, là chúa tôi.”

Vua bảo: “Cứ nói.”

13 Người đàn bà nói: “Vậy sao bệ hạ không xử với dân của Đức Chúa Trời cùng một cách như thế? Khi phán quyết điều nầy, bệ hạ đã tự kết tội mình, vì bệ hạ không cho đứa con bị đày của mình trở về. 14 Tất cả chúng ta đều sẽ phải chết, giống như nước đổ xuống đất, không thể hốt lại được. Nhưng Đức Chúa Trời không cất mạng sống đi; trái lại, Ngài hoạch định phương cách để người bị đày không cứ phải xa cách Ngài.

15 Bây giờ, sở dĩ tôi đến thưa điều nầy với bệ hạ là chúa tôi, chính vì người ta làm cho tôi sợ. Tớ gái bệ hạ nghĩ rằng: ‘Tôi phải thưa với nhà vua, may ra nhà vua sẽ làm điều tớ gái người cầu xin. 16 Thật vậy, nhà vua sẽ nhận lời và giải cứu tớ gái người khỏi tay kẻ muốn tiêu diệt tôi cùng với con trai tôi, không cho hưởng cơ nghiệp của Đức Chúa Trời.’

17 Vậy, tớ gái bệ hạ nghĩ rằng: ‘Lời của bệ hạ, là chúa tôi, sẽ làm cho tôi yên lòng; vì bệ hạ, là chúa tôi, khác nào thiên sứ của Đức Chúa Trời, hiểu điều lành và điều dữ.’ Nguyện Giê-hô-va Đức Chúa Trời của bệ hạ ở với bệ hạ!”

18 Vua trả lời người đàn bà: “Đừng giấu ta điều ta sắp hỏi ngươi.”

Người đàn bà thưa: “Xin bệ hạ là chúa tôi cứ hỏi.”

19 Vua hỏi: “Có phải Giô-áp đã nhúng tay vào mọi việc nầy không?”

Người đàn bà trả lời: “Thưa bệ hạ là chúa tôi, thật như bệ hạ vẫn sống, không ai có thể đi chệch qua phải hoặc qua trái khỏi mọi điều bệ hạ là chúa tôi đã nói. Vâng, chính Giô-áp, cận thần của bệ hạ, đã truyền lệnh cho tôi và chỉ cho tớ gái của bệ hạ những lời phải nói. 20 Chính là để thay đổi tình thế mà Giô-áp, cận thần của bệ hạ, đã làm điều nầy. Nhưng chúa tôi khôn ngoan như thiên sứ của Đức Chúa Trời, biết mọi việc xảy ra trên đất.”

21 Sau đó, vua nói với Giô-áp: “Được, ta sẽ làm điều ngươi xin. Hãy đi đem chàng thanh niên Áp-sa-lôm về đây.”

22 Giô-áp sấp mặt xuống đất mà lạy, và chúc phước cho vua. Giô-áp nói: “Bệ hạ, chúa tôi ơi, ngày nay hạ thần biết rằng nó đã được ơn trước mặt bệ hạ, vì bệ hạ đã làm điều hạ thần thỉnh cầu.”

23 Rồi Giô-áp lên đường, đi đến Ghê-su-rơ và đem Áp-sa-lôm trở về Giê-ru-sa-lem.

24 Nhưng vua nói: “Nó phải ở quanh quẩn trong nhà nó, không được gặp mặt ta.” Vậy nên Áp-sa-lôm ở quanh quẩn trong nhà và không được gặp mặt vua.

Đa-vít tha thứ Áp-sa-lôm

25 Lúc ấy, trong khắp Y-sơ-ra-ên không có người nào được khen là đẹp trai như Áp-sa-lôm: từ bàn chân cho đến đỉnh đầu không có tì vết gì cả. 26 Cuối mỗi năm, ông thường hớt tóc khi thấy nó quá nặng nề. Mỗi khi hớt tóc, tóc ông cân được hơn hai ký theo cân hoàng gia.

27 Áp-sa-lôm sinh được ba trai và một gái. Người con gái tên là Ta-ma; cô là một thiếu nữ rất xinh đẹp.

28 Áp-sa-lôm ở Giê-ru-sa-lem trọn hai năm, không được gặp mặt vua. 29 Sau đó, Áp-sa-lôm cho mời Giô-áp đến để nhờ ông tâu với vua, nhưng Giô-áp không chịu đến. Áp-sa-lôm lại cho mời ông lần thứ nhì, nhưng Giô-áp vẫn không chịu đến. 30 Vì thế, Áp-sa-lôm nói với các đầy tớ mình: “Kìa, cánh đồng của Giô-áp ở ngay bên cạnh cánh đồng của ta, ông ấy trồng lúa mạch ở đó. Hãy đi châm lửa đốt cánh đồng ấy.” Các đầy tớ của Áp-sa-lôm châm lửa đốt cánh đồng đó.

31 Bấy giờ, Giô-áp đứng dậy và đến nhà Áp-sa-lôm mà hỏi: “Tại sao các đầy tớ ông đã đốt cánh đồng của tôi?”

32 Áp-sa-lôm trả lời với Giô-áp: “Nầy, tôi đã cho mời ông đến đây, để tôi nhờ ông tâu với vua: ‘Con đã từ Ghê-su-rơ trở về làm gì? Thà con vẫn ở đó còn hơn.’ Bây giờ, tôi muốn được gặp mặt vua. Nếu tôi có tội gì, xin người giết tôi đi.”

33 Giô-áp đến gặp vua và thuật lại các lời ấy. Vua cho gọi Áp-sa-lôm đến. Ông đến và sấp mình xuống trước mặt vua. Vua hôn Áp-sa-lôm.

Âm mưu phản loạn của Áp-sa-lôm

15 1 Sau đó, Áp-sa-lôm sắm cho mình một cỗ xe, ngựa kéo xe, và năm mươi quân chạy trước mặt ông. 2 Áp-sa-lôm thường dậy sớm, đứng bên đường dẫn vào cổng thành. Nếu gặp ai có việc kiện cáo gì phải đến vua để xin xét xử, thì Áp-sa-lôm gọi người ấy đến và hỏi: “Ngươi ở thành nào?” Khi người ấy đáp: “Đầy tớ ông thuộc một trong những bộ tộc của Y-sơ-ra-ên,” 3 thì Áp-sa-lôm liền nói: “Nầy, vụ kiện của ngươi là đúng và hợp lý; nhưng không có ai thay mặt vua để nghe ngươi đâu.” 4 Rồi Áp-sa-lôm nói tiếp: “Ồ! Phải chi ta được chỉ định làm quan xét trong xứ! Khi ấy, bất cứ ai có việc kiện tụng và cần xét xử sẽ đến với ta, ta sẽ xét xử công minh cho người ấy.” \

5 Hơn nữa, mỗi khi có ai đến gần để cúi lạy Áp-sa-lôm thì ông đưa tay ra đỡ lấy người ấy và hôn. 6 Áp-sa-lôm làm như vậy đối với tất cả những người Y-sơ-ra-ên đến tìm vua để xin xét xử; như thế, Áp-sa-lôm đã chiếm được lòng người Y-sơ-ra-ên.

7 Bốn năm sau, Áp-sa-lôm thưa với vua: “Xin cho phép con đi đến Hếp-rôn để làm trọn lời hứa nguyện mà con đã khấn với Đức Giê-hô-va. 8 Vì trong lúc ở Ghê-su-rơ thuộc A-ram, đầy tớ bệ hạ có khấn nguyện rằng: ‘Nếu Đức Giê-hô-va đem con trở về Giê-ru-sa-lem thì con sẽ phụng sự Đức Giê-hô-va.’”

9 Vua trả lời: “Hãy đi bình an.” Vậy, ông lên đường đến Hếp-rôn. 10 Sau đó, Áp-sa-lôm sai người bí mật đi khắp các bộ tộc Y-sơ-ra-ên nói rằng: “Ngay khi anh em nghe tiếng kèn thì hãy nói: ‘Áp-sa-lôm làm vua tại Hếp-rôn!’” 11 Có hai trăm người từ Giê-ru-sa-lem đi cùng Áp-sa-lôm. Họ là những khách mời, vô tình mà đến và không hay biết gì về chuyện đó. 12 Trong lúc Áp-sa-lôm dâng sinh tế, ông sai mời A-hi-tô-phe, người Ghi-lô, là một cố vấn của Đa-vít, từ thành Ghi-lô đến. Âm mưu phản loạn mạnh thêm, và số người theo Áp-sa-lôm càng ngày càng đông.

Bình luận

Theo đuổi sự trung thành với người khác trong tấm lòng của bạn

Lòng trung thành là một đặc điểm hấp dẫn ở một người. Không trung thành là lật đổ và phản bội lòng tin. Sự bất trung có thể làm suy yếu vai trò lãnh đạo trong một nhà thờ, doanh nghiệp hay thậm chí là một quốc gia.

Trong trường hợp của Đa-vít, sự bất trung đến từ chính con trai ông. Điều này hẳn là rất đau đớn cho ông. Đa-vít yêu mến Áp-sa-lôm: ‘lòng vua đang hướng về Áp-sa-lôm’ (14:1). Đức Chúa Trời phán với Đa-vít qua người đàn bà khôn ngoan ở Thê-cô-a. Kết quả là Đa-vít nói: ‘Hãy đi đem chàng trai trẻ Áp-sa-lôm về’ (c.21). Khi trở về ‘vua hôn Áp-sa-lôm’ (c.33). Đa-vít đã cho chàng một cơ hội để trở thành một người con trung thành.

Đáng thương thay, tình yêu và lòng trung thành của Đa-vít dành cho Áp-sa-lôm đã không được đền đáp. Chúng ta thấy ở đây một mô tả mạnh mẽ về cách mà sự bất trung hoạt động.

Luôn luôn có cơ hội cho sự bất trung. Trong bất kỳ tình huống nào – chẳng hạn như trong chính phủ, nơi làm việc hay hội thánh – chắc chắn sẽ có những người phàn nàn (15:2). Nếu bạn là một người trung thành, bạn sẽ giúp đối phó với những lời phàn nàn này và cố gắng để chúng dịu xuống.

Tất nhiên, trung thành không có nghĩa là không bao giờ lên tiếng. Hoàn toàn ngược lại. Người ta nói, 'Lòng trung thành có nghĩa là tôi ở bên bạn cho dù bạn sai hay đúng. Nhưng tôi sẽ nói cho bạn biết khi nào bạn sai và giúp bạn sửa sai.’

Áp-sa-lôm đã trượt bài kiểm tra lòng trung thành. Chàng sẽ nói với những người phàn nàn, '“Hãy nhìn xem, bạn có một vấn đề lớn nhu vậy; nhưng nhà vua sẽ không lắng nghe bạn đâu. Sau đó, chàng sẽ nói, “Tại sao không bổ nhiệm tôi làm thẩm phán cho đất nước này? Bất cứ ai có vấn đề gì có thể mang nó đến cho tôi và tôi sẽ giải quyết mọi việc một cách công bằng.”’ (c.3–4).

Tất nhiên, đây là điều hoàn toàn vô nghĩa. Nhưng thật dễ dàng để đưa ra những lời hứa kiểu này. Kẻ bất trung nói: ‘Giá mà tôi nắm quyền thì mọi việc sẽ tốt hơn nhiều’. Bằng cách này, Áp-sa-lôm đã ‘đã chiếm được lòng người Y-sơ-ra-ên’ (c.6). Sự bất trung bắt đầu trong lòng và trong suy nghĩ của chúng ta. Lòng trung thành cũng vậy. Hãy gìn giữ tấm lòng và suy nghĩ của bạn và đừng để tấm lòng của bạn bị ai đó chiếm được.

Tuy nhiên, tại đây họ đã tìm thấy một điểm để tập hợp xung quanh Áp-sa-lôm và “Âm mưu phản loạn mạnh thêm, và số người theo Áp-sa-lôm càng ngày càng đông” (c.12). Những người cảm thấy không hài lòng trong bất kỳ tình huống nào luôn tìm kiếm một điểm tập hợp. Họ tìm kiếm ai đó trong đội ngũ lãnh đạo mà họ có thể tập hợp lại. Nếu toàn bộ đội ngũ lãnh đạo vẫn trung thành, sự bất mãn sẽ phải chịu thua.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn trung thành với các nhà lãnh đạo của mình – với các nhà lãnh đạo quốc gia và chính phủ, cha mẹ, lãnh đạo hội thánh và các ông chủ. Lạy Chúa, xin gìn giữ tấm lòng chúng con, gìn giữ chúng con trung thành, yêu thương và trung tín với Chúa và với nhau.

Pippa chia sẻ

2 Sa-mu-ên 14:1–15:12

Trong 2 Sa-mu-ên 14, chúng ta thấy rằng vẻ đẹp bên ngoài không khiến bạn đẹp bên trong. Áp-sa-lôm có vẻ ngoài hoàn hảo, nhưng những gì diễn ra bên trong lại hoàn toàn khác. Mọi người dành hàng giờ để đến phòng tập thể dục, làm tóc, trang điểm, mua sắm quần áo và chăm chút cho vẻ bề ngoài. Nhưng điều thực sự quan trọng là những gì đang diễn ra bên trong. Và tất cả chúng ta cần phải làm việc chăm chỉ hơn cho vẻ đẹp bên trong. Tôi biết tôi là tôi có thực hiện điều đó.

Câu kinh thánh trong ngày

Châm ngôn 14:21

'Còn ai thương xót người nghèo khó thì có phước'

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

Change Language

Bible in One Year is available in the following languages:

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more